Hai người ôm hôn nhau quên trời đất, âm thanh ướt át mập mờ càng trở nên rõ hơn trong căn phòng yên tĩnh.
Hôn điên cuồng bá đạo, khiến cho Cố Tuyết Trinh căn bản cũng không có sức để chống cự.
Cô ôm thật chặt Phong Diệp Chương theo bản năng, mới không để cho thân thể như nhũn ra của mình bị té ngã.
Mà cô cũng bị hôn đến nỗi đầu óc choáng váng, ngay cả lấy hơi cũng quên mất, thiếu chút nữa bởi vì nghẹt thở mà ngất đi.
Cũng may là Phong Diệp Chương nhận ra cho nên hơi buông lỏng cô một chút.
Anh nhìn Cố Tuyết Trinh há miệng thở dốc, ánh mắt mơ màng, khẽ cười nói: “Là vẫn còn chưa học được cách lấy hơi? Hay là do bị tôi hôn đến nỗi quên mất?”
Giọng nói giống như là hỏi, nhưng mà lại giống như là trêu chọc.
Cố Tuyết Trinh nghe như vậy, gương mặt vốn đang ửng đỏ lại đỏ dữ dội hơn một lần nữa, hình như là bị lan ra đến tận cổ.
Cả người cô giống như là con tôm bị luộc, toàn thân đỏ rực.
Đồng thời cũng loạn thành một hồ nước.
Phong Diệp Chương nhìn thấy, đôi mắt hiện lên ánh sáng âm u, phía dưới bụng như có cái gì đang thức tỉnh.
Có điều anh cũng không bị cảnh tượng trước mắt chi phối, mà là lý trí để Cố Tuyết Trinh ra.
Cố Tuyết Trinh bị động tác của anh làm cho sửng sờ, hơi mất mát.
Cô có thể cảm nhận rõ ràng được người đàn ông trước mắt đã động lòng, dựa theo kinh nghiệm trước đó, người đàn ông này hẳn nên mặc kệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812886/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.