Hứa Tổ Nhi nói xong, liền làm ra vẻ như muốn tìm kiếm bàn làm việc của Cố Tuyết Trinh.
Sắc mặt Cố Tuyết Trinh hơi trầm xuống, nghiêm nghị nói: “Tôi nói không cầm là không cầm, thiết kế Hứa đừng quá đáng!“
Làm thiết kế, kiêng ky nhất chính là động vào đồ trên bàn của người khác.
Nhưng Hứa Tổ Nhi căn bản không để ý tới cô, tự mình đến kiểm tra.
Không bao lâu, chỉ thấy tay của cô ta dừng ở một góc.
“Cố Tuyết Trâm, cô nói cô không cầm, đây là ý gì?”
Cô ta cười lạnh đem mấy bản thiết kế được nhét ở một góc đến trước mặt Cố
Tuyết Trinh.
Cố Tuyết Trinh nhìn mấy bản vẽ được kí tên Hứa Tổ Nhi, sắc mặt thay đổi đột ngột.
Hứa Tổ Nhi cũng không quan tâm đến nét mặt của cô, một lần nữa tra hỏi: “Cố Tuyết Trâm, cô lén lút lấy bản thảo của người khác, không phải là muốn lấy trộm sao?”
Cố Tuyết Trinh nghe vậy, quét mắt qua bản thiết kế trên bàn, lông mày nhíu chặt.
“Tôi hoàn toàn không chạm qua bản vẽ thiết kế của cô.”
Hứa Tổ Nhi căn bản không tin, nhìn cô với ánh mắt châm chọc.”
“Không động vào, chẳng lẽ tự bản thảo chạy đến chỗ của cô?”
Cố Tuyết Trinh bị tức giận không cách nào phản bác.
Đúng lúc này, Lục Kim Yến từ bên ngoài trở về.
Cô ta nhìn đám người tập trung ở một chỗ, dò hỏi: “Mọi người tụ tập ở đây làm gì?”
Những người khác nghe nói như thế, vội vàng đem chuyện vừa rồi nói ra.
Cuối cùng Hứa Tổ Nhi cũng phụ họa theo, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812874/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.