Cố Tuyết Trinh nghe vậy thì vô thức quay lại, nhận ra người vừa nói chính là người lúc nấy đã trả lời câu hỏi của Phong Diệp Chương.
Cô đánh giá người giúp việc trước mặt, thế mà lại nhìn rõ suy nghĩ của cô, liền nhíu mày nói: “Cô tên là gì?”
“Mợ chủ gọi tôi là Tiểu Mỹ là được.”
Tiểu Mỹ cười lấy lòng đáp.
Cố Tuyết Trinh gật đầu, phất tay bảo cô ta xuống dưới, rồi một mình ngồi ở ghế sofa suy nghĩ điều gì đó.
Mặc dù Phong Diệp Chương đi rồi, nhưng cô biết chuyện này vẫn chưa kết thúc.
Mà sự thật đúng là như vậy.
Ở biệt thự bên kia, Lục Kim Yến vì thấy
Trâm như vậy nên trong lòng vô cùng ghen ghét.
Cô khẳng định Cố Tuyết Trâm đã sử dụng thủ đoạn nào đó mê hoặc anh Diệp Chương, nếu không sao anh Diệp Chương lại bảo vệ cô ta như vậy, còn dám cãi lại dì Minh!
Nghĩ tới là cô chỉ hận không thể trực tiếp đi xé nát gương mặt lằng lơ của Cố Tuyết Trâm, để xem cô ta còn cái gì mà đi quyến rũ đàn ông nữa?
Có điều cô vẫn phải đè nén kích động đó lại.
Dì Minh vẫn còn đang ở đây, cô không thể làm hỏng hình tượng bấy lâu được.
Do đó, cô nắm chặt tay, con mắt vì giận mà hằn tơ máu nhưng vẫn không quên an ủi bà Phong.
“Dì Minh, dì đừng giận anh Diệp Chương.”
Bà Phong nghe cô ta nói vậy thì vô cùng
hài lòng, còn áy náy nói: “Dì không tức, ngược lại để con phải chịu ấm ức rồi.”
“Chuyện này không có gì ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812867/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.