Cố Tuyết Trinh không khỏi choáng váng. Chỗ cô và Bối Bối ngồi cách mọi người một đoạn, nhóm Phong Thùy Nhung ở ngay
phía sau lưng của bọn họ.
Tiếng đứa bé rơi xuống nước và tiếng kêu khóc oa oa ầm ï truyền đến…
Bỗng chốc giống như thọc trúng tổ ong VÒ VẼ.
Ở trong mắt của mọi người, giống như là Cố Tuyết Trinh đẩy Bối Bối.
Mọi chuyện xảy ra trong chớp mắt, Cố Tuyết Trinh cũng có hơi sững sờ.
Đang yên đang lành lại đột nhiên xảy ra sự
co.
Không đợi cô nhảy xuống cứu Bối Bối lên,
ra: “Cố Tuyết Trâm, cô làm cái gì đó!”
Một đám người đều ào ào vây quanh lại chỗ này.
“Bối Bối, con cố chịu một lát, mẹ đến cứu con ngay.”
Phong Thùy Nhung vừa la hét, vừa giấy dụa cởi giày cao gót ra.
Cơ thể cô lung lay, chính mình cũng suýt chút nữa không đứng vững.
Đứa bé ở trong hồ đã sợ hãi vô cùng, chỉ trong chốc lát mà đã uống vào mấy ngụm nước.
“Ai da, phải làm sao đây!” Bà Phong cuống quít mồ hôi chảy đầy đầu.
Lục Kim Yến đứng phía sau đỡ lấy bà, hô lớn: “Người đâu!”
Phong Thùy Bích cũng muốn giúp đỡ, chỉ là đứa bé đã trôi ra hơi xa rồi.
Các cô hoàn toàn không giúp được gì cả.
Cứ trơ mắt ra nhìn đứa bé trong hồ không ngừng giãy dụa.
Chuyện không hiểu sao lại phát triển thành ra như thế này, trong lúc nhất thời Cố Tuyết Trinh cũng không biết phải phản ứng thế nào.
Đúng lúc này, mấy người đàn ông ngồi trong phòng chơi cờ cũng đã chạy ra.
Phong Diệp Chương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812857/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.