Cố Tuyết Trinh nghỉ hoặc, đẩy cửa ra, thấy hình như Phong Diệp Chương đang lật tìm thứ gì trong ngăn tủ, tay anh ôm bụng, trông có vẻ rất gấp gáp, mở liền mấy ngăn kéo cũng không tìm thấy, người hơi run run.
“Anh làm sao thế?” Cố Tuyết Trinh không quan tâm nhiều, đẩy cửa vào. Cô vừa vào, đúng lúc trông thấy sắc mặt Phong Diệp Chương tái nhợt, ấn đường nhíu chặt, chỗ thái dương còn có mồ hôi rịn ra, hình như anh đau đến mức không thốt lên lời. Thấy Cố Tuyết Trinh tới, anh không khỏi nhích lại gần cô.
“Anh đau dạ dày sao?” Thấy anh vẫn ôm bụng không di chuyển, Cố Tuyết Trinh lo lắng hỏi.
Phong Diệp Chương khẽ gật đầu, vẻ mặt
không hề thay đổi.
“Anh đợi chút!” Cố Tuyết Trinh hơi gấp gáp, đỡ anh đến ngồi ở trên ghế sô pha, sau đó vội xuống tầng tìm thuốc dạ dày, rồi đến phòng bếp rót một cốc nước ấm, chạy lại phòng sách.
Phong Diệp Chương cả người mềm nhữn ngồi dựa trên ghế sô pha, chỉ một lúc mà áo sơ mi trên người anh đã ướt đẫm.
Cố Tuyết Trinh lấy thuốc từ trong gói thuốc ra, hòa thuốc vào nước ấm cho Phong Diệp Chương uống, còn tiện tay lấy từ trong ngăn tủ kéo ra một cái chăn lông ngắn đắp lên cho anh.
Một lúc sau, Cố Tuyết Trinh mới hỏi: “Thế nào, anh thấy đỡ hơn chút nào không?”
Phong Diệp Chương không nói lời nào, mà cầm tay cô chặt hơn.
Cố Tuyết Trinh vừa nhỏ giọng an ủi anh,
vừa nhẹ nhàng xoa bụng cho anh.
Giọng cô dịu dàng tinh tế làm người nghe cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812854/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.