“Dì Minh? Sao dì lại ở đây?” Lục Kim Yến vừa đi vào đã thấy bàn của Cố Tuyết Trinh, lập tức tỏ vẻ kinh ngạc nói.
Hai phe đụng nhau, bầu không khí có chút ngưng trệ, lúng túng. Lục Kim Yến giật mình chưa tỉnh, đảo mắt dừng lại trên người Phó Vân Xuyên: “Vân Xuyên? Sao anh cũng ở đây?”
Phó Vân Xuyên vừa mới kéo ghế cho Cố Tuyết Trinh, hai người đang đứng cùng một chỗ, nhìn có vẻ thân thiết.
Bà Phong thì giận đùng đùng, đứng đối diện hai người…
Phong Diệp Chương vừa nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt lạnh lùng nhìn Cố Tuyết Trinh và Phó Vân Xuyên, sắc mặt cũng trở
bất cứ lúc nào cũng sẽ bộc phát.
Cố Tuyết Trinh nhìn mấy người tụ lại, lại cảm nhận được Phong Diệp Chương không vui, không khỏi ngẩn người, sau đó, bất giác phát hiện… chuyện hôm nay thật sự là quá mức trùng hợp. Cô chẳng qua chỉ đến gặp Phó Vân Xuyên thôi, mà bà Phong tới, Phong Diệp Chương và Lục Kim Yến cũng tới.
Đang nghĩ ngợi, Cố Tuyết Trinh liếc mắt thoáng nhìn nụ cười đó như có như không nơi khóe môi Lục Kim Yến, trong lòng cô hiểu ra, thì ra cũng đã tính toán kỹ lưỡng.
Chà, Lục Kim Yến cô giỏi đấy! Cố Tuyết Trinh trong lòng cười lạnh, nhưng cũng không muốn Lục Kim Yến toại nguyện: “Tôi chỉ đến bàn công việc với anh Phó.”
Cô bình tĩnh nói, thần sắc trên mặt không hề thay đổi. Quán cà phê lớn như thế, giả như có làm việc không thể lộ ra ngoài, cô cũng sẽ không lựa chọn nơi này.
Bà Phong thấy cô như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812852/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.