Cố Tuyết Trinh cười yếu ớt: “Quen rồi nên không sao, chịu đựng hai ngày là được.”
“Sao như vậy được chứ, em chờ một chút!” Phong Diệp Chương xoa đầu cô trấn an, sau đó xuống lầu.
Ở dưới lầu ngoại trừ một hai người giúp việc trực đêm thì những người khác đã ngủ rồi.
Hai người nghe thấy tiếng động thì vội vàng đứng lên: “Cậu chủ!”
“Không có việc gì, mọi người nghỉ ngơi đi.”
Phong Diệp Chương lấy thuốc giảm đau trong hòm thuốc, suy nghĩ một chút lại xoay người vào phòng bếp nấu một chén nước đường đỏ.
Thấy anh bừng khay lên lầu hai, hai người
giúp việc liền liếc mắt nhìn nhau, hiển nhiên là có chút khó tin.
Hơn nửa đêm cậu chủ còn muốn làm gì vậy?
Nước đường đỏ?
Là nấu cho mợ sao?
Trong mắt hai cô người giúp việc bừng lên ngọn lửa nhiều chuyện.
Dù sao Phong Diệp Chương trong mắt bọn họ chẳng khác nào một vị thần, vậy mà anh lại nấu nước đường đỏ cho phụ nữ.
“Uống nước đường đỏ đi.”
Phong Diệp Chương đặt khay ở một bên, đưa chén cho Cố Tuyết Trinh.
Cố Tuyết Trinh nhận lấy, há miệng uống, dòng nước ấm từ từ chảy xuống dạ dày của cô rồi bắt đầu lan ra, lập tức khiến cô thoải mái hơn nhiều.
“Cảm ơn anh!”
Phong Diệp Chương cong môi: “Khách sáo với tôi làm gì.”
Giọng anh rất trầm nhưng lại khiến người †a yên tâm.
Trong lòng Cố Tuyết Trinh cảm thấy rất ấm áp, uống xong mới ngủ thiếp di.
Ngày hôm sau, Cố Tuyết Trinh ngủ một giấc đến tận khi mặt trời lên cao.
Khi cô thức dậy thì Phong Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812836/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.