Cố Tuyết Trinh giãy giụa mấy lần, ngược lại càng bị anh giữ chặt hơn, một tay anh giữ cổ tay mảnh khảnh của cô, tay còn lại thì dùng sức xé đồ ngủ cô ra.
“Phong Diệp Chương, anh làm gì đấy?” Cố Tuyết Trinh hơi nghiêng người, nhưng cô đâu phải đối thủ của anh.
Một mùi rượu nồng nặc ập tới, xem ra anh quá say rồi.
Cố Tuyết Trinh thấy phía thân dưới mát lạnh thì không khỏi hít sâu một hơi, tiếp đó là làn da ấm áp của anh dán vào, gần như cực kỳ ngang ngược tiến vào cơ thể cô.
Cố Tuyết Trinh đau tới mức co rúm lại, nhưng bị anh giữ chặt, không ngừng tiến vào.
nhìn thấy dáng vẻ cầu xin tha thứ của cô.
Cố Tuyết Trinh bị anh ép buộc rướn người lên, theo bàn tay anh, bày ra các dáng vẻ thần phục.
Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua, không biết qua bao lâu, Cố Tuyết Trinh như sắp ngất đi đến nơi.
“Em hãy nhớ kỹ đêm nay, sau này em không được phép dây dưa với người đàn ông nào khác!”
Anh nói lời tàn nhẫn bên tai cô. Cô nghe thấy anh gầm nhẹ một tiếng, rồi kết thúc cuộc chiến.
Không còn người đàn ông chống đỡ, Cố Tuyết Trinh nằm sống ra.
Người đàn ông vốn đang nằm đè lên cô cũng tỉnh táo lại, đứng dậy ra khỏi phòng.
Trong phòng chỉ còn mình Cố Tuyết Trinh, khắp nơi vẫn còn tràn ngập mùi hoan ái.
Toàn thân Cố Tuyết Trinh như bị nghiền ép, đau đến mức run rẩy.
Cô đâu thể chịu đựng được nỗi tủi thân như thế, nằm trên giường bật khóc.
Bên này, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812826/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.