Chạng vạng ngày hôm sau, tại nhà họ Phong.
Dưới ánh đèn màu vàng ấm, bên cạnh chiếc bàn ăn kiểu Trung Quốc mới, đám người giúp việc đang lặng lẽ bận rộn.
Cố Tuyết Trinh và Phong Diệp Chương hiếm khi ngồi ăn chung một bữa.
Trong phòng cực kỳ yên tĩnh, cảm giác ấm áp len lỏi giữa hai người, thấm nhuần như mưa xuân.
Giản đơn, ấm áp.
Cố Tuyết Trinh rất thích cảm giác như vậy, mấy ngày nay ở nhà một mình làm cô bí bách muốn chết.
Nếu ngày nào cũng có người cùng ăn tối thì tốt biết mấy.
Cố Tuyết Trinh thầm nghĩ nhưng cô chợt thấy có người từ ngoài cửa đang đi vào, đám người giúp việc vội vàng cúi đầu chào hỏi cô †a.
“Còn sớm mà đã ăn cơm tối rồi sao?”
Lục Kim Yến không chút khách khí, kéo ghế ra ngồi xuống ngay giữa Cố Tuyết Trinh và Phong Diệp Chương, như thể cô ta mới là chủ nhân nơi này vậy.
Cố Tuyết Trinh không thể không nhìn cô ta, hình như hôm nay tâm trạng của Lục Kim Yến không tệ, ăn mặc cũng rất ra dáng thiếu nữ.
Váy dài màu tím hoa sim tôn lên làn da trắng nõn của cô ta, vài sợi tóc buông lơi quyến rũ, đôi mắt chứa tình cảm như có như không liếc nhìn Phong Diệp Chương.
Phong Diệp Chương làm như không biết, vẫn ung dung bình thản.
Cố Tuyết Trinh vẫn loáng thoáng cảm nhận được ý thù địch của Lục Kim Yến, lại thấy bộ dạng này của cô ta nên cũng đề cao cảnh giác, thầm nghĩ sao cô ta lại tới đây?
Người phụ nữ này mà xuất hiện thì chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/154147/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.