Tần Lăng Hàng đi tới và vỗ nhẹ vào tay Hà Hà. “Con à, cám ơn vì con đã sinh cho ta một đứa cháu thông minh đến vậy!”
“Bác…”
“Ta muốn ở lại với cháu của ta một lát!” Tần Lăng Hàn đi qua và ngồi xuống bên cạnh giường, đắp lại chăn cho Thịnh Thịnh.
Tần Trọng Hàn nắm tay Hà Hà: “Chúng ta ra ngoài đi!”
Hai người đi ra ngoài, Hà Hà lau khô giọt lệ ở khóe mắt. Đó là những giọt nước mắt hạnh phúc. “Chúng ta hãy vào xem Ngữ Điền đi!”
Tần Trọng Hàn gật đầu, rồi hai người bước vào phòng của Ngữ Điền.
Tần Trọng Hàn và Tiêu Hà Hà xem Ngữ Điền xong thì về lại phòng của mình. Tiêu Hà Hà hoảng hốt, đột nhiên nhỏ giọng: “Tần Trọng Hàn, em đang mơ có phải không? Đây là sự thật sao?”
Tần Trọng Hàn lắc đầu và phì cười. “Không, bà xã à, chúng ta không phải đang nằm mơ, là sự thật. Thịnh Thịnh là con của chúng ta. Bây giờ anh đang rất hạnh phúc!”
Tiêu Hà Hà cứ đi tới đi lui trong phòng, lúng ta lúng túng. “Để em vào xem Thịnh Thịnh lần nữa.”
“Hà Hà, ba đang ở trong. Ba đã khóc. Anh nghĩ ba không muốn chúng ta nhìn thấy bộ dạng khóc lóc sụt sùi của mình đâu, vậy nên tối nay cứ dành thời gian cho ba đi!” Tần Trọng Hàn nắm chặt tay Hà Hà.
“Bác đã khóc?” Tiêu Hà Hà bàng hoàng.
“Phải! Em quên rằng ba rất thích Thịnh Thịnh à? Thậm chí khi chưa biết ra sự thật này, ba còn định đem công ty cho Thịnh Thịnh nữa, có thể thấy ba rất thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-cung-cua-tong-tai-ac-ma/743540/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.