“Không phải em muốn đổ lỗi cho anh, vì em biết, điều mà con người khó kiểm soát nhất chính là trái tim của mình. Chi Ngôn à, em mong anh sẽ tự giải thích rõ ràng Tần Trọng Hàn, rốt cuộc con của họ đã bị đưa đi đâu rồi?” Mạc Lam Ảnh buồn bã nói.
Mao Chi Ngôn siết chặt bàn tay đang căng cứng, rồi lắc đầu. “Lam Ảnh, anh không làm được!”
“Tại sao?”
“Đây là ân oán riêng tư giữa anh với Tần Trọng Hàn, cũng có thể nói là ân oán riêng tư với nhà họ Tần. Dù cậu ta có biết, anh cũng sẽ không nói cho cậu ta biết đứa bé đang ở đâu!” Mao Chi Ngôn trả lời cô cùng kiên quyết.
Mạc Lam Ảnh nhìn vào vẻ kiên định trên khuôn mặt đẹp trai của Mao Chi Ngôn, chỉ cảm thấy trong lòng rất buồn, rất đau khổ. Anh ta như vậy, làm cô nhớ lại bản thân và Lam Tịnh nhiều năm về trước, nhớ về bản thân đầy đau đớn tuyệt vọng vì bị chấp niệm giày vò.
Chỉ có điều là cô, dưới tình yêu và chăm sóc của Hàn Lạp, cô đã đi ra khỏi bóng tối. Nhưng Lam Tịnh lại không gặp được một người như vậy, nên Lam Tịnh mới phải chết. Vậy còn Mao Chi Ngôn? Anh ta như vậy, chẳng phải giống Lam Tịnh rồi sao?
“Lam Ảnh, em đừng khuyên anh nữa, anh không thể kiểm soát trái tim của mình, anh cần phải làm như vậy. Đây là nhà họ Tần đã nợ anh, anh cần phải đòi lại.” Mao Chi Ngôn đau đớn nói. “Em xem thường anh cũng được, nói anh bỉ ổi cũng được, anh đều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-cung-cua-tong-tai-ac-ma/743533/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.