“Ánh mắt gì?” Hơi thở ấm áp, phả vào bên tai – nơi nhạy cảm của Tiêu Hà Hà như vô tình mà vô ý, khiến cô cảm thấy ngứa ngáy khắp người, nhưng không hiểu anh ta nói gì.
“Ánh mắt ngưỡng mộ!” Anh ta nói khẽ, trong giọng nói đầy vẻ nguy hiểm.
“Ngưỡng mộ?” Tiêu Hà Hà hơi ngây người ra, trong mắt đầy vẻ hồn nhiên. “Làm gì có!”
“Ánh mắt em nhìn anh ta rõ ràng là có!” Anh ta tiếp tục cáo buộc, trong mắt cháy lên ngọn lửa không hài lòng.
“Tần Trọng Hàn, anh hơi độc đoán rồi thì phải? Mắt em không có vấn đề gì khi nhìn vào Hàn Lạp cả, vì em biết rõ người có vị trí trong tim mình là ai!” Tiêu Hà Hà cắn chặt môi rồi lên án anh ta, nhưng trong ánh mắt nhìn anh ta lại ngập tràn hạnh phúc.
Tần Trọng Hàn nhìn cô từ khoảng cách gần, tập trung nhìn chăm chú vào cô, nhìn thấy mắt cô trong veo, lúc này mới hài lòng. “Vậy thì còn tạm được!”
“Anh đang ghen đó hả?” Cô hỏi.
“Anh mà thèm ghen?” Anh ta nghiêm giọng lại, nhưng khuôn mặt thì u ám. Nhưng sự phủ nhận của anh ta khiến cho Tiêu Hà Hà hơi khó chịu.
Tiêu Hà Hà đột nhiên im bặt, có chút lúng túng, đẩy anh ta ra rồi khẽ nói: “Vậy ăn cơm đi... Cơm canh nguội hết rồi.”
Cô đã đi về phía bàn ăn.
Trên khuôn mặt điển trai nhưng lạnh lùng của Tần Trọng Hàn đột nhiên nở nụ cười, cơ thể cao lớn khẽ di chuyển và bước nhanh về phía cô.
Chụp cổ tay cô lại. “Em giận rồi à?”
“Không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-cung-cua-tong-tai-ac-ma/743514/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.