*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôn bà tử thấy ngọn lửa cháy hừng hực nuốt sống cả cây hòe, thế lửa lan nhanh ra các cành xung quanh, liền hoảng hốt. Cây hòe được trồng trong sân, tuy cách căn nhà một khoảng nhưng cây cao cành rậm, rất nhiều cành đều vây xung quanh căn nhà, nếu lửa cứ tiếp tục cháy như vậy, cái nhà cũ này không phải sẽ bị đốt trụi hay sao?
Tôn bà tử lo đến nỗi chảy đầy mồ hôi, vừa kêu dập lửa, vừa dời những thứ có thể đựng nước ra bên cạnh giếng. Khói đặc mịt mù, xông bà ho sặc sụa.
Người thôn Lý gia sớm đã bị cây hòe tà môn dọa vỡ mật, tất cả đều trốn xa xa ngoài sân ngó xem, ngay cả Lý Khang Kiên thành thật phúc hậu nhất cũng chạy, còn ai có thể giúp bà dập lửa được chứ?
Trong sân chỉ còn lại Tôn bà tử đang cố gắng múc nước, cùng Triệu Xuân Quyên đang hoa chân múa tay sung sướng cao giọng niệm chú, trong đám lửa cháy hừng hực, cành lá xanh tươi của cây hòe già dần khô héo khô vàng, sức sống dần dần mất đi.
Bảo bối sắp vào tay rồi!
Tim Triệu Xuân Quyên càng đập càng nhanh, gần như không kìm chế được nỗi vui mừng điên cuồng trong lòng.
"Đông tể, đứng lại, con không thể chạy vào trong được!"
Thôn dân vây xem chỉ mới nghe thấy tiếng kêu la của lão Lý đầu dưới chân núi, thì một bóng hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-cua-quy/2305111/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.