*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Đông tể, chụp ở góc kia một tấm nữa, chú ý ánh sáng xung quanh, chú ý góc phim". A Hoàng nằm sấp trên chiếc ghế dài, cố gắng hít sâu hóp lại cái bụng mỡ, mèo béo ngẩng đầu ở góc mà mặt gầy nhất là bốn mươi lăm độ nhìn ánh chiều tà, xinh đẹp lại ưu thương.
Chờ Đông Sinh tách tách hai tiếng xong, sau khi chụp được ảnh, nó nhảy dựng lên, nhảy lên vai Đông Sinh, meo meo hét lên: "Mau cho tui xem meo ~".
Đông Sinh lướt mấy tấm ảnh vừa chụp, mặt không cảm xúc nói: "Cậu rất béo đó".
Trong ảnh, mặc kệ A Hoàng cố gắng thế nào, thì tấm ảnh mà Đông Sinh chụp đều là... một con mèo béo văn nghệ, vẻ mặt sáng rọi ưu thương không hiểu sao đều khiến người ta có cảm giác buồn cười.
"Cái rắm, rõ ràng là kỹ thuật chụp ảnh của cậu có vấn đề! Cũng lởm như cậu vẽ vậy!". A Hoàng liếc liếc con ngươi, "Đông tể, mua cho tui cái gậy tự sướng đi, tui muốn gậy tự sướng, tự chụp mình meo!".
Đông Sinh vô tình dùng tay đẩy cái mặt béo nịnh nọt vừa xáp đến của A Hoàng, "Cá nướng và gậy tự sướng không thể có cả hai, cậu xem mà lo liệu đi. Ông nội nói phải để cậu ít lên mạng tu luyện nhiều hơn".
A Hoàng vô cùng đau đớn nhìn Đông Sinh, "Đông tể, cậu thay đổi rồi, cậu không yêu tui nữa sao meo?".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-cua-quy/2305074/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.