Đông Sinh lắc đầu nói: "Nó đã từng bị người luyện hóa bằng cách luyện tiểu quỷ rồi, dù cho tôi xóa bỏ oán khí trên người nó, thì nó cũng không thể nào trở thành cổ mạn đồng được. Hơn nữa cổ mạn đồng cũng không tốt đẹp như chị nghĩ đâu, với nó mà nói, con đường tốt nhất là vào lại luân hồi. Nếu chị muốn, thì dù sau này nó vào luân hồi, chị cũng có thể tích phúc đức cho nó, tu phúc báo cho kiếp sau".
"Cái này...". Không phải Thẩm Tịnh không tin Đông Sinh, bây giờ cô tin Phật, tất nhiên cũng tin nhân quả phúc báo mà phật gia đã nói, nhưng cô vẫn không nỡ rời xa con trai. Không chỉ vì con trai chưa từng gây tổn thương cho cô, mà vào một buổi tối của nửa tháng trước, lúc cô đi dự sinh nhật của đồng nghiệp về đã suýt nữa bị xe đâm phải, lúc đó cô cảm giác như cả chiếc xe dời sang bên cạnh một khoảng, tránh thoát chiếc xe đâm thẳng đến.
Tài xế lúc đó đã hơi ngà ngà say, bị dọa sợ vội xuống xe xin lỗi cô liên tục.
Lúc đó trong đầu cô như quánh đặc lại, sau đó nhớ lại mới nghĩ đến có thể lúc đó là con trai đã cứu cô.
Vì thế mà cô đã tìm xem camera hành trình, nhưng đúng hôm đó tất cả đều trống không, trong video chỉ toàn mà một màu đen không có gì cả. Cô đã bặc hào như chủ tiệm online đã dạy, muốn hỏi con trai có phải hôm đó nó đã cứu cô không, nhưng nó lại không đáp lại. Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-cua-quy/2305060/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.