Uông Chấn chân trước vừa đến tỉnh H, báo vị trí cụ thể cho boss, thì xế chiều ngày hôm đó, đã nhận được thứ mà boss sai người đưa đến... một con mèo béo.
Con mèo này Uông Chấn đã gặp trước đó, là mèo của Lý Đông Sinh, rất linh tính, nhưng con mèo này có thể bắt bọn buôn người được sao? Boss đưa cảnh khuyển đến còn đáng tin chút. Uông Chấn không hiểu, nhưng Trịnh Quân Diệu cứ dặn hắn mãi trong điện thoại, nói dù đi đâu cũng phải mang A Hoàng theo. Hết cách, Uông Chấn đành phải nghe theo.
Mang theo mèo béo, Uông Chấn mua một cái xe cũ, bỏ trên xe một vài đồ ăn vặt như đậu phộng các vị khác nhau, hạt dưa, đường vân vân, lắp thêm cái loa, ngụy trang thành người bán hàng rong ở nông thôn. Sau khi cải trang, nhìn hắn trẻ hơn trước nhiều, có vẻ láu cá mà người buôn bán thường có, khác hẳn với nông dân thành thật hàm hậu trên tàu, đừng nói xa xa nhìn vào, chỉ sợ Tôn Đào đến trước mặt Uông Chấn cũng không nhận ra hắn.
Xem hết quá trình cải trang của Uông Chấn, A Hoàng đi quanh Uông Chấn mấy vòng, Uông Chấn lại thấy được vẻ mặt "chậc chậc kỳ lạ" trên cái mặt béo núc đầy lông của nó.
Chắc chắn là ảo giác!
Dựa vào tuyến đường chỉ ra trên phần mềm, Uông Chấn đi đến một thôn nhỏ cách thị trấn không xa, hầu hết các thôn đều giống nhau, nhiều người trẻ đều đi làm thuê bên ngoài, trong thôn chủ yếu là người già và trẻ nhỏ. Trời lạnh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-cua-quy/2305056/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.