Thời điểm Tưởng Hướng Nghi ngủ thiếp đi, Mễ Nam trộm từ trên người hắn bò dậy.
Cậu cảm giác cơ thể mình mau nát, kinh nghiệm của bản thân nói cho cậu biết rằng mình sẽ phát sốt trong hai hoặc ba ngày. Mễ Nam đem đống quần áo bị xé nát của mình bới lên, tìm được di động, gửi cho bằng hữu một tin nhắn.
Sau đó lau sạch nước mắt, chân mềm nhũn hướng tủ quần áo của Tưởng Hướng Nghi lấy một bộ quần áo để thay, trở lại đem mảnh nhỏ quần áo, tóc của mình và vân vân đều thu dọn toàn bộ, không để lại một chút dấu vết. Cậu oán hận trừng mắt nhìn Tưởng Hướng Nghi trong chốc lát, tìm thấy một cái bút dầu, ở trên trán của Tướng Hướng Nghi viết ba chữ rõ to.
【Vương Bát Đản】
Mễ Nam cảm giác cơ thể đã bắt đầu rét run, hừ một tiếng quấn chặt áo khoác, khéo léo lấy ra từ trong bao một cái gậy tự động (?),cố hết sức mà rời khỏi ký túc xá của Tưởng Hướng Nghi. Tới tận bây giờ, cậu đều dùng dung mạo giả cùng một tờ giấy chứng nhận cũng giả nốt, nên khi cậu rời đi, tất cả dấu vết đều bị xóa sạch. Tưởng Hướng Nghi người này, không tốt chính là ý thức trách nhiệm rất mạnh mẽ, để cho hắn đi tìm người, dùng hết nửa đời sau đi tìm cho xem.
Bằng hữu của Mễ Nam là một Beta tính tình cổ quái, tên Lang Cảnh, thần thông quảng đại, so với cậu thì lớn hơn hai tuổi, lúc trước vẫn luôn là một kẻ cô độc, duy chỉ có Mễ Nam thấy gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-cua-anh-nam-trong-tay-toi/1346185/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.