🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Sao? Anh muốn ly hôn với em... 2

Dương Hạ Lan nhìn người đàn ông đứng trước khung cửa sổ kiểu Pháp, khuôn mặt bàng hoàng. Cô nhìn ra bầu trời đêm bên ngoài, khung cửa sổ bằng kính trong suốt nổi từ trần đến sản phản chiều nét thở ở và lạnh lùng của Lưu Gia Thành.

Khi chất của anh cao quý, kiêu ngạo, thanh thoát như một vị hoàng đế. Một người đàn ông tuấn tú, mạnh mẽ và cương nghị, quyến rũ đến như thế. Dù đã sống nhiều năm như vậy trên đời. Dù đã từng trải với biết bao người đàn ông khác. Nhưng Dương Hạ Lan chưa từng gặp ai có được một phần mười sức hấp dẫn của anh ta. Nhưng bây giờ, trước mặt cô, anh đang thực sự nói muốn ly hôn? "Lưu Gia Thành, em đã làm chuyện gì không phải sao? Tại sao anh ... tại sao lại không muốn chung sống với em?" "Tôi chưa bao giờ muốn cô Lưu Gia Thành nói một cách lạnh lùng, thẳng thắn, và không hề quay lưng lại Rõ ràng là họ đều đang ở trong cùng một phòng, rất gần nhau. Nhưng cảm giác như thể cả hai thật xa cách. "Gia Thành... "Tôi sẽ đề Lăng Chính chuyển nhượng hai biệt thự ở bờ biển phía Tây thành phố cho cô. Cô cũng có thể chọn lấy một trong những dự án bất động sản ở Vinpearl Nha Trang"

Lưu Gia Thành vẫn không nhìn lại Các trưởng bởi của hai bên gia đình đã sắp đặt cuộc hôn nhân cách đây một năm Gia Thành tôn trọng quyết định của ông mình. Cho dù cô dâu được chọn hoàn toàn không phải người phụ nữ mà anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-co-the-yeu/1186327/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Còn Có Thể Yêu?
Chương 15: Người không thể chinh phục
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.