Ngay hôm sau, anh dọn dẹp tất thảy mọi thứ trong căn biệt thự của anh và cô. Cảm giác mọi thứ đã đâu vào đấy anh mới hài lòng kéo vali rời đi. Anh tin cô sẽ về nước, anh chỉ muốn làm gì đó cho cô lần cuối, chỉ hi vọng cô sẽ thoải mái trong căn nhà từng chứa những kỉ niệm của cả hai.
Hạo Thần chẳng đi đâu xa cả, anh chỉ đến một vùng biển trong nước để thoải mái sống và hòa nhập với thiên nhiên. Sau đó, anh cho thành lập một khách sạn để kinh doanh và cũng là nơi anh sẽ sống.
Cái gió biển lành lạnh mang theo chút hơi nước khiến anh thích thú mà dạo một vòng quanh biển. Công trình khách sạn đang thi công nên anh vẫn ở tạm một khách sạn nhỏ gần đó. Đã hai tháng không gặp cô, nỗi nhớ vẫn đấy hằn vào trái tim của anh. Mãi dạo bước không để ý đến xung quanh chỉ đến khi có tiếng vọng vang lên
-Hạo Thần!!
Anh nhíu mày quay người lại thì thấy Kim Dương đang ôm bụng chạy về phía anh. Lúc trước, sau khi Kim Dương rời khỏi nhà anh, anh chỉ đưa cô tới một hẻm nhỏ mà cô nói cô thuê nhà ở trong đó. Đưa đồ vào nhà cho cô, anh nhanh chóng về Vũ Gia giải quyết chuyện ly hôn của ông bà Lục, sau đó anh có tới kiếm Dương nhưng lại không có. Chủ nhà bảo cô chỉ vào sống một ngày rồi rời đi. Hạo Thần nhìn cô gái trước mặt
-Em bỏ đi đâu vậy hả?
-Tại em sợ làm phiền tới cuộc sống của anh và Thẩm Vy nên...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-co-hoi-nao-de-yeu-anh/196106/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.