Sáng hôm sau, anh để cô ở nhà nghỉ ngơi còn mình thì tới Vũ Thị làm việc. Thẩm Vy nhàm chán xem hoạt hình trên sofa không thì lại lướt điện thoại.
*kính koong*
Tiếng chuông cửa vang lên khiến Thẩm Vy nhíu mày bước ra ngoài. Phía sau cánh cửa thấp thoáng dáng người đàn ông trung niên, một chút phong độ nhưng khuôn mặt lại cho thấy sự sầu não. Thẩm Vy nhíu mày khi thấy ông Lục, mở cánh cửa ra cô không khỏi có chút giọng hơi găn gắt
-Ông tới đây làm gì?
-Thẩm Vy...con...ba...ba biết lỗi rồi...ba hối hận rồi...Thẩm Vy...tha lỗi cho ba được không con!!!
-Không có chuyện gì thì mời ông về cho!!
-Thẩm Vy...ba biết lỗi lầm ba gây ra với mẹ con con là rất lớn...ba...Thẩm Vy...
-Nếu ông biết lỗi như vậy thì làm ơn tránh xa cuộc sống của mẹ tôi và tôi xa ra, càng xa càng tốt!!
Cô dự đưa tay khóa cổng thì ông Lục khụy người xuống đất, hai mắt ửng đỏ nhìn cô
-Làm ơn...giúp Lục Thị được không con?
Thẩm Vy lúc này cũng nhếch mép. Cô biết ngay là chuyện này, chẳng có lí do gì khiến lão đến đây và xin lỗi cô cả. Thẩm Vy mặt lạnh tanh lên tiếng
-Về đi, giữa tôi và Lục Thị chẳng liên quan gì cả!! Ông có quỳ gối ở đây đến chết cũng vậy thôi!!
Nói rồi cô đóng sầm cánh cửa lại, tiếng ông Lục vang lên khiến chân cô khựng lại cứng nhắc
-Nhưng đó cũng là Nguyễn Thị!!
Lấy lại bình tĩnh, cô không quay lại nhìn lão mà tiến thẳng vào nhà. Hạ người xuống sofa cô khẽ nhắm mắt ngửa người ra sau nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-co-hoi-nao-de-yeu-anh/1361131/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.