Ôn Nặc ấm ức. 
Mặc dù cậu quả thật là mang tâm lý quậy phá mà đi, nhưng cậu chỉ định quấy rầy một mình Ứng Ly thôi, sẽ không làm ồn đến người khác. Cậu bạo lực nóng là một chuyện, nhưng Ôn Nặc từ nhỏ đã được giáo dục nên không thể làm ra chuyện ồn ào mất lịch sự ở thư viện như vậy. 
Sao Ứng Ly có thể nghĩ cậu như vậy chứ! 
Ôn Nặc đột nhiên phản ứng lại mình có thể nhân cơ hội gây sự, đang định mở miệng cãi nhau, thì thấy Ứng Ly nhàn nhạt liếc nhìn cậu một cái, nhỏ giọng nói: "Không phải." 
"Là tớ muốn nói chuyện với cậu." Ứng Ly nói. 
Ôn Nặc sững người, chớp chớp mắt hai cái, một lúc lâu sau mới chậm rãi nói: "...Ồ." 
Khiến cậu nghẹn lời luôn rồi. 
Ứng Ly đi mượn sách mình cần dùng, liền dẫn Ôn Nặc về ký túc xá. 
Cậu ấy sắp xếp lại tài liệu cần dùng, bày hết ra bàn ở phòng khách, xem ở phòng khách. 
Ứng Ly luôn phân chia công việc rõ ràng, cậu ấy cho rằng phòng ngủ là nơi dùng để nghỉ ngơi, cho nên không có thói quen đọc sách ở phòng ngủ. Hơn nữa ánh sáng ở phòng khách rất tốt, không khí cũng lưu thông, đọc sách ở ngoài cũng không cần phải bật đèn. 
Ôn Nặc liếc mắt nhìn, cũng lập tức bám theo, ngồi xuống ghế sofa cách Ứng Ly không xa phía sau. 
Ứng Ly quay đầu nhìn cậu, hỏi: "Không vẽ tranh à?" 
Ôn Nặc lẽ thẳng khí hùng: "Không vẽ, không muốn vẽ." 
Cậu vừa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-chung-ki-thi-dong-tinh-thi-sao-/3715482/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.