Mệt quá.
Mặc dù cả buổi sáng chẳng làm gì, nhưng vẫn thấy mệt quá...
Ôn Nặc nhớ lại chuyện xảy ra lúc sáng, cười không nói nên lời.
Cậu chưa từng thấy cặp đôi nào trông xa lạ như vậy.
Thôi, cứ đi từng bước một đã.
Ôn Nặc đứng dậy, lấy đồ trong vali ra sắp xếp.
Cậu không giỏi làm việc nhà, chẳng biết mình đang bận bịu cái gì nhưng cứ thế loay hoay mãi một lúc, cuối cùng cũng thu dọn xong. Cậu nhìn sàn nhà, quyết định ra ngoài lấy chổi vào quét dọn. Phòng này trước đây không có ai ở, ít nhiều cũng có chút bụi.
Ôn Nặc vừa bước ra khỏi phòng khách, đã thấy có người trên ghế sofa.
Cậu lại gần nhìn, thì ra là Ứng Ly đang nằm ngửa, trên mặt đắp một cuốn sách chuyên ngành dày cộp, hình như là đọc sách mệt quá nên ngủ thiếp đi.
Ôn Nặc chớp chớp mắt, có chút buồn cười.
Quả nhiên, bạn cùng phòng miệng thì nói không, nhưng thực ra vẫn mệt lắm chứ.
Ôn Nặc ngồi xổm xuống bên cạnh, nhìn Ứng Ly rồi bắt đầu suy nghĩ lan man.
Nếu thế... bạn cùng phòng có cơ bụng không nhỉ?
Cậu chỉ nghe người ta nói Ứng Ly là cực phẩm trong giới gay, dáng người rất đẹp, nhưng cậu chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy, Ứng Ly cũng không tham gia bất kỳ đội thể thao nào của trường. Hơn nữa, cánh tay có chút cơ bắp với việc có cơ bụng, cơ ngực, cơ lưng các thứ, độ khó hoàn toàn khác nhau.
Nếu Ứng Ly thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-chung-ki-thi-dong-tinh-thi-sao-/3701557/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.