Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Đợi đến khi Jason xong được công việc, thì cũng đã sắp 8h, King chờ tới mệt, nên nằm ngủ quên mất trên sofa.
Jason dọn dẹp xong, nhẹ nhàng đi qua ngồi xổm xuống nhìn y, suy nghĩ nếu lén hôn trộm có khi nào bị đánh không?
“Sẽ bị đánh, hơn nữa còn có camera giám sát.” King nhắm con mắt mà nói.
Jason cong khóe môi cười nói: “Tỉnh rồi?”
King trợn mắt đứng dậy: “Hồi nãy đang ngủ, anh vừa đến tôi đã tỉnh.”
Jason bất đắc dĩ, ra-đa nhận diện Jason của King đã linh mẫn tới mức gần như tâm linh tương thông luôn rồi.
Cứ như thế mà nội tâm ói tào, rời khỏi công ty quay về nhà.
“Em cứ vậy chờ anh chẳng phải rất buồn chán hay sao?” Trên đường, Jason vừa lái xe vừa nói. “Nếu không sau này em cứ lái xe đi, anh sẽ đi tàu điện ngầm hoặc gọi taxi về cũng được.”
King lườm hắn một cái: “Chẳng lẽ anh còn muốn tiết tục tăng ca nữa hay sao?”
“Vừa lên chức, rất nhiều thứ không hiểu, không còn cách nào khác.” Jason đưa ra bộ dáng bất đắc dĩ.
King cười nhạo hắn: “Định làm cái nghề này cả đời sao?”
Jason nghe vậy, dừng 1 chút, sau đó nhún vai: “Kỳ thực, cũng không biết thế nào? Thế nhưng cái nghề trước đây, những ngày cứ đánh đánh giết giết, tuy rằng không phải không tốt, cũng rất kích thích, thế nhưng …”
King nhận được thấy tầm mắt của hắn nhìn qua, cong khóe miệng: “Thế nhưng gặp tôi, thì sao?”
Jason liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-choc-toi-danh-anh-that-do/2139084/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.