Đàm Tây Nguyên gọi điện lúc 9:30 sáng, Phương Duy mơ mơ màng màng nghe thấy nhạc chuông, cầm điện thoại lên nghe: “A lô.”
“Hôm nay em đi muộn à? Còn chưa đi làm nữa.” Đàm Tây Nguyên nhẹ nhàng hỏi.
Lúc này Phương Duy mới khó khăn tỉnh lại, đôi mắt đau nhức không nhìn thấy rõ thời gian trên màn hình điện thoại.
“Xin lỗi anh Đàm, hôm nay em xin phép nghỉ được không? Đầu em đau quá…” Giọng cậu ngắc ngứ yếu ớt, Đàm Tây Nguyên không chút nghi ngờ, quan tâm vài câu rồi tắt điện thoại.
Phương Duy rút tay về, trong chăn tràn ngập không khí nóng ẩm, hỗn độn khó chịu. Thân thể cậu cũng yếu ớt, không còn tí sức nào, hơi xoay người liền cảm thấy trên da nhớp nháp như bị kim châm, vội vàng xoay lại về bên ga giường sạch sẽ.
Đêm qua sau khi uống thuốc đau đầu, trong lúc mơ màng ngủ cậu mơ liền mấy giấc mộng xuân, khi tỉnh lại tay còn không an phận cầm cái kia của mình… Phương Duy thật sự không dám nghĩ tới cảnh tượng dâm mĩ đó. Rõ ràng trước đó còn làm một trận kịch liệt với Chu Duệ Quân, sao còn có thể…
Đầu đau như búa bổ, toàn thân nóng như lửa đốt, ý thức như chìm trong biển khơi, dục vọng cũng vậy, không hề yên tĩnh dù chỉ một khắc, Phương Duy tủi thân sờ soạng hạ thân sưng tấy dưới chăn. Sau mấy lần lăn lộn cậu như muốn sụp đổ, cả đêm không ngủ ngon.
Sau khi cúp điện thoại của Đàm Tây Nguyên, Phương Duy cuối cùng cũng ổn định lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-cho-cua-pavlov/3536279/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.