Trong lòng bất an nên Phương Duy tỉnh dậy rất sớm. Phương Duy nằm nghiêng, nhìn vào người đang ngủ say. Mí mắt Chu Duệ Quân run rẩy hai lần, hình như hắn sắp tỉnh rồi, Phương Duy còn chưa nghĩ ra được là cậu nên vờ ngủ hay là chào hỏi hắn.
Đến khi hắn mở mắt ra thì não cậu lại bỗng ngưng hoạt động, nhăn nhó thành mặt quỷ.
Chu Duệ Quân vừa tỉnh lại liền nhìn thấy cảnh này, không khỏi sửng sốt một hồi. Phương Duy vội vàng điều chỉnh lại sắc mặt, lúng túng nói: “Chào buổi sáng.”
Chu Duệ Quân động đậy bả vai, đang định lật người thì Phương Duy chú ý tới khóe miệng hắn cong lên, vội vàng nâng người xác nhận.
“Anh cười đúng không?”
Chu Duệ Quân đẩy cậu ra, nói: “Không.”
“Em thấy rồi!” Phương Duy nói toạc ra, muốn bắt lấy mặt hắn.
Chu Duệ Quân không biết phải làm sao, bất đắc dĩ cười cười: “Đừng ồn nữa, tôi ngủ thêm một chút.”
Phương Duy đảo mắt, vội vàng cẩn thận chui vào trong ngực hắn: “Anh không giận à?”
Có lẽ là do hắn vừa tỉnh lại nên không hề phòng bị, cũng chưa được tỉnh táo lắm, cho nên Chu Duệ Quân lười biếng “Ừ” một tiếng.
Sự gượng gạo còn sót lại của đêm qua không cánh mà bay, bị tiêu trừ bởi một cái mặt quỷ. Phương Duy vui mừng khôn xiết, dụi vào người hắn, hai người lại tiếp tục ngủ, lần này thì ngủ rất say.
Nguy cơ đến nhanh, giải quyết nhanh cũng là chuyện tốt. Nhưng Phương Duy vui chưa được mấy ngày thì Chu Duệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-cho-cua-pavlov/3536271/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.