Thứ Sáu, ngày 13 tháng 6 năm 20XX.
Khi Phong tỉnh lại, đã là 8 rưỡi sáng.
Cổ của anh đã được xử lý và băng bó sạch sẽ, nhưng cử động nhẹ là sẽ đau rát.
- May quá, cậu tỉnh lại rồi. - Quỳnh ngồi bên cạnh đầu giường reo lên.
Hai mắt cô đã nổi quầng thâm, váy hoa nhí ngày hôm qua vẫn còn mặc lại. Hóa ra cô gái này đã thức cả đêm, vì sợ Bạc sẽ quay lại tìm anh.
Đúng lúc này, Cáo nôn nóng mở cửa, chạy vào trong phòng. Có lẽ là cậu nghe thấy tiếng reo của Quỳnh.
Cáo ngồi xuống giường, sờ sườn mặt Phong, gấp gáp nói:
- Anh, anh có đau lắm không? Anh muốn ăn gì không? Em nấu cháo gà cho anh nha?
Phong thở dài, mệt mỏi gỡ tay Cáo xuống. Chuyện xảy ra đêm qua khiến anh không thể nào đối diện với cậu như mọi ngày nữa. Anh không trả lời cậu, mà đăm đăm nhìn lên bức tranh vẽ lục bình mà hung thủ để lại đêm qua. Một lúc sau, anh mới quay sang nói với Quỳnh:
- Cậu giúp mình mang thứ này ra ngoài, được không?
Thứ này đã dự đoán cái chết tàn khốc dành cho Phong, đã vậy còn được treo đối diện với giường, vô cùng bắt mắt. Bởi vậy, nó khiến anh cảm thấy khó chịu và ám ảnh, không muốn nhìn thêm giây phút nào nữa.
Tuy nhiên, Quỳnh lại hiểu ý của đối phương. Việc Phong muốn cô mang bức tranh kia đi là do anh muốn được nói chuyện riêng với Cáo. Giác quan thứ sáu của phái nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-cao-ve-mau-len-canvas-lanh/2950228/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.