Mấy hôm sau Anh Thư không nhìn thấy Alina đi làm, mà ở trường cũng không thấy cô ấy đâu? Hỏi ra mới biết Alina đã chuyển trường bởi vì gia đình cô ta đi bang khác sống rồi.
Hôm nay ở bệnh viện gần đến giờ cơm trưa Anh Thư đang ngồi ở phòng trực, bởi vì cô mãi mê làm việc mà không nhìn đến xung quanh mình, càng không biết có người đang đi đến phía cô.
Khi nghe thấy trước bàn làm việc của mình có tiếng gõ, Anh Thư vừa ngước mắt lên nhìn xem có phải bệnh nhân cần giúp gì không vừa nói:
-Tôi có thể giúp.......
Hoá ra người vừa đến là Brian cô mừng rỡ vừa định hét lên, thì nhớ ra ở đây là bệnh viện cô liền chạy vòng ra ngoài, ôm anh một cái hỏi:
-Anh Brian sao anh lại đến đây?
Brian mỉm cười đưa tay lên vuốt tóc cô cưng chiều nói:
-Anh đến thăm em có được không?
Cô liền vui vẻ trả lời:
-Vô cùng được luôn ạ.
Bởi vì vui quá mà Anh Thư quên mất mình đang ở bệnh viện, cô vẫn cứ ôm anh một lúc mới buông ra, nhưng mọi người ở đây lại sợ Minh Anh nên không ai dám bàn tán gì hết.
Còn Brian, anh rất vui khi nhìn thấy Anh Thư chào đón mình như vậy, anh đưa một túi là các bé thú dễ thương được đan bằng len nhỏ đáng yêu đến cho cô, bởi vì anh biết từ nhỏ Anh Thư đã thích sưu tầm mấy em này rồi, không những thế anh còn biết ở Phạm gia cô còn có cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-bao-nho-em-la-cua-anh/3728702/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.