Ở một nhà hàng lớn ở thành phố Minh Anh đưa Anh Thư đến ăn, bước vào trong đúng là một nơi thật đẹp và sang trọng, cô thắc mắc hỏi anh:
-Ủa, không phải chú nói sẽ không đưa tôi đi ăn KFC mà, sau giờ lại đến đây?
Không nhìn cô lấy một cái Minh Anh liền trả lời:
-Tôi đói.
Chỉ trả lời vậy rồi anh đi vào bàn ngồi mà không nói gì thêm, Anh Thư liếc anh một cái rồi cũng vào chỗ ngồi, bởi vì cô không biết ở đây món nào ngon với phần đang giận lẫy, nên khi phục vụ đưa menu ra cô nói:
-Là chú đói chứ không phải tôi nên chú cứ gọi thức ăn tôi chỉ ngồi chơi thôi.
Minh Anh cầm menu xem nghe cô nói như vậy anh ngước mắt lên hỏi:
-Không phải lúc nãy cô nói cô đói à?
Anh Thư nhìn ra ngoài cửa sổ xem xe chạy qua lại, không thèm nhìn anh mà giận dỗi nói:
-Ăn "tức" no rồi.
Minh Anh thấy cô gái nhỏ này thật trẻ con và buồn cười, nhưng vẫn cố gắng kìm chế không cười và tor ra nghiêm túc nói:
-Được là cô nói đó nhé!
Sau đó anh bắt đầu gọi món Minh Anh toàn gọi những món gà mà ở KPC có, còn gọi thêm nước Coca-Cola để cô uống cho tiêu khi ăn đồ chiên dầu mỡ nhiều.
Anh cũng không thèm chấp bởi vì nói đúng ra thì Anh Thư cũng cở tuổi em gái anh, còn nhỏ từ từ dạy bảo nhưng mà dù sao trên giấy tờ anh cũng là chồng của người ta, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-bao-nho-em-la-cua-anh/3719265/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.