Tối thứ hai là buổi tự học tiếng Anh. Vì có rất nhiều câu hỏi cần giải quyết, Lý Băng Băng không thể giảng hết bài tự học trong vòng 1 tiết, đành phải chiếm nửa giờ của tiết 2, cuối cùng chỉ còn 40 phút để mọi người làm bài tập. Khoảng thời gian này giống với khoảng thời gian cậu tự làm bài tập ở nhà. Cậu không cần làm thêm câu hỏi nào nữa, sau khi thu dọn đồ đạc, cậu lấy tờ từ vựng ra rồi nhìn chằm chằm nó, nhưng đầu cậu lại bắt đầu thất thần.
Cậu không biết Giang Tri Tân giải quyết xong chưa, nói giải quyết hòa bình là giải quyết như nào? Hòa bình có nghĩa là cả hai đều hoà bình….và, liệu Giang Tri Tân có bị làm sao không?
Trên mặt anh viết rõ ba chữ “Tôi rất vênh” nên chắc chẳng có ai dám chọc tức ảnh, rốt cuộc thì người ta vẫn là đại ca xã hội đấy.
Chuyện gì xảy ra.. nếu?
Đầu óc đầy rẫy những chuyện khác khiến Phương Hiệt không thể tập trung được, năm phút sau mới đọc đến chữ thứ ba, càng khiến cậu thêm bực.
Lúc này điện thoại trên bàn khẽ rung lên.
Phương Hiệt lập tức cúi đầu xuống, tay trái cầm tờ từ vựng, tay phải lấy điện thoại di động ra liếc, là tin nhắn của Giang Chí Tân.
“Cửa.”
Có vẻ bình thường.
Phương Hiệt thở phào nhẹ nhõm một cách khó hiểu.
Loại cảm giác nhẹ nhõm này hoàn toàn đáp xuống khi cậu nhìn thấy Giang Tri Tân vẫn nguyên vẹn đứng hút thuốc bên xe, Phương Hiệt tự cười nhạo những suy nghĩ không đâu trước đó của mình.
Nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-bao-mau-cam/217772/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.