Kể từ ngày đấy, cả một tuần sau đó, Lý Hành Duyên không còn đến quán bar nữa. Cho dù giờ là cuối tháng chín, nhưng cái lạnh của mùa thu vẫn chưa đến Thiệu Giang. Sau khi một trận gió thổi qua, nhiệt độ lại trở về 34°c. Đặc biệt vào buổi trưa, cái nóng khiến người ta mơ màng buồn ngủ.
Tiết học cuối cùng của chiều thứ 7, học sinh ngồi phía dưới như cây non dưới ánh mặt trời, Đường Dịch đã giảng được một nửa câu hỏi bài tập, anh cầm sách đứng gõ ở trên bục giảng.
“Được rồi được rồi, trông có ra dáng học sinh cấp 3 không hả?”
Có vài tiếng cười xen lẫn những tiếng thở dài yếu ớt, Từ Hàng nói to: “Tha cho tụi em đi thầy, trẻ nhỏ dễ bị ngốc đi lắm.”
“Thế còn kỳ thi tuyển sinh đại học vào tháng sáu, lúc đó em sẽ làm thế nào?” Đường Dịch lườm Từ Hàng, sau đó nhìn chiếc đồng hồ cuối lớp, thấy rằng sắp hết tiết.
“Được rồi, tự mình làm câu hỏi đi. Đừng trách tôi không nhắc nhở, tuần sau là kỳ thi tháng chín, thi xong sẽ họp phụ huynh.”
Tiếng than thở bên dưới lớn hơn một chút. Đường Dịch ý chí sắt đá, làm bộ không nghe thấy, để lại một câu “Làm câu hỏi cho hẳn hoi” rồi cầm cốc nước bước ra khỏi phòng học.
Trường trung học cơ sở số 1 Thiệu Giang có một những kỳ kiểm tra hàng tháng vào cuối mỗi tháng, một học kỳ hai lần thi, nhưng mà lần kiểm tra không nhiều bằng Triều Thành. Trường trung học số 7 Triều Thành không phân biệt ngày cuối tuần, mỗi lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-bao-mau-cam/217766/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.