Tiếng pháo nổ ngoài cửa sổ vẫn chưa ngừng, có người hô hò mừng năm mới, tiếng la hét, tiếng cười của trẻ thơ, chắc gần pháo hoa quá nên người lớn gân cổ túm chặt người kéo đi…..
Nhưng giờ đây, Phương Hiệt lại cảm thấy khoảnh khắc này đột nhiên yên lặng.
Yên lặng đến mức cậu chỉ có thể nghe thấy tiếng thở nhẹ nhàng của Giang Tri Tân ở đầu dây bên kia, cũng như chỉ nghe thấy câu nói đã vượt xa hàng trăm km “Tôi yêu em” kia.
Thật lâu sau, Giang Tri Tân gần hút xong điếu thuốc mới nghe thấy Phương Hiệt nói.
“Em…”
Nói được từ đầu tiên đầu tiên, giọng khàn đến mức Phương Hiệt phải dừng lại.
Cậu cảm thấy hơi ngượng, không nhịn được vừa muốn cười, mũi lại hơi xót.
“Này, anh đột ngột thế …em còn chưa kịp phản ứng …em cũng muốn nói, em cũng …rất ——”
“Nói chậm chậm thôi.” Giang Tri Tân muốn cười: “Em nói như kiểu tôi ép em kết hôn với tôi ấy.”
“Đệt” Phương Hiệt giơ tay lên che mắt lại, sau đó mỉm cười, lâu sau nhẹ nhàng nói:
“Em cũng rất yêu anh.”
“Anh biết.” Giang Tri Tân cười đáp.
Phương Hiệt luôn dũng cảm và chân thành trong chuyện tình cảm, biết cân đo đong đếm và thể hiện sự chân thành của mình một cách tối đa trong khoảng cách vừa phải, khiến nó như ngọn lửa không bao giờ tắt.
Cho nên nếu có lúc đám cháy này bị dập tắt, Giang Tri Tân sẽ cảm thấy rất rất đau khổ.
Cách đó không xa, Cố Tuần và Chu Hồng đốt pháo hoa mới. Một nửa bầu trời phản chiếu đầy màu sắc, Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-bao-mau-cam/1149254/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.