Thời gian của lớp 12 như nước chảy, như thác nước chảy mới đúng, không bao giờ chảy ngược lại. Tháng 10 trôi qua, đầu tháng 11 là thi cấp tỉnh môn vật lý cho nên lần này chấm bài rất nhanh, thầy giáo vật lý cầm chồng đáp án vào lớp.
“Mượn tiết tự học này tý để tôi chữa đề hôm thứ 6 kiểm tra.”
Bên dưới lập tức vang lên một vài tiếng than ôi.
Thầy dạy vật lý tai rất thính, tính cách của ổng thì nóng nảy, nói to hơn: “Kêu cái gì? Không muốn nghe à? Nghĩ mình thi tốt lắm chắc?”
Giọng to như một cái chuông, phía dưới im tịt luôn. Nhưng ổng còn chưa hết bực, lèm bèm tiếp:
“Mang đáp áp cho nhiều lớp tôi thấy lớp này ít lo lắng nhất đấy, muốn thi đại học luôn rồi đúng không? Có học sinh nghĩ mình hạng nhất hạng hai nên cũng không thèm để ý.”
Nói được một nửa lại tăng âm lượng: “Có học sinh thi 90 phút mà thi được nửa đã nộp bài, có phải nghĩ mình đỉnh lắm đúng không?”
“…”
Ánh mắt bốn phương lập tức đổ dồn về phía Phương Hiệt, cậu thở dài trong lòng, không ngẩng đầu mà giả điếc nhìn sách giáo khoa.
Giáo viên vật lý nhìn cậu, sau đó lắc tờ đáp án trên tay mình.
“Được rồi, tự mình lên lấy bài kiểm tra này, người đầu tiên – Phương Hiệt.”
Phương Hiệt lập tức đứng lên, lên bục giảng lấy bài kiểm tra, thầy giáo nhìn cậu bình tĩnh bảo:
“Rất tốt, đạt điểm tuyệt đối.”
Phương Hiệt ngạc nhiên, chưa kịp nói gì thì bên dưới như giọt nước rơi vào dầu nóng, lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-bao-mau-cam/1149216/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.