Chương trước
Chương sau
1.

Kỳ Thừa Diệu có gương mặt tuấn tú góc cạnh như người mẫu nam nhưng lại không giỏi giao tiếp, nói năng khô khan tẻ nhạt, ế bằng thực lực cho đến đại học.

Ngày khai giảng, hắn gặp một thiếu niên có ngoại hình cực kỳ dễ thương ở ga tàu điện ngầm.

Tóc thiếu niên rối bù, hiển nhiên là trước khi ra cửa quên chải đầu, mặc áo hoodie in hình Pikachu, tay kéo hai cái vali to, còn đeo một cái ba lô có vẻ rất nặng.

Kỳ Thừa Diệu nhìn chốc lát, rốt cuộc quyết định tiến lên hỏi đối phương có cần phụ một tay không.

"Cảm ơn cậu nhiều nha!" Thiếu niên khoa trương cúi lạy hắn rồi nắm chặt tay hắn, rưng rưng nước mắt nhìn hắn nói, "Nếu không có cậu thì hôm nay tớ đã mệt chết ở đây rồi."

Đến lúc trao đổi số liên lạc, hắn mới biết đối phương là bạn cùng phòng Tang Lân suốt kỳ nghỉ luôn nhắn tin trong nhóm chat của ký túc xá "Chúc các anh em buổi sáng tốt lành", "Hôm nay các anh em làm gì vậy", "Các anh em ngủ ngon nha".

Kỳ Thừa Diệu hết sức vui vẻ nhưng trên khuôn mặt tuấn tú chẳng lộ ra cảm xúc gì, chỉ có khóe môi hơi nhếch lên. Tang Lân thực sự quá hoạt bát nên hắn theo không kịp, trong lúc nghĩ câu trả lời thì đối phương đã đổi bảy tám đề tài.

Hắn rất sợ Tang Lân cảm thấy mình tẻ nhạt.

"Diệu ca, có bạn cùng phòng như cậu thật tốt quá," Tang Lân thò đầu ra khỏi màn giường bên cạnh rồi nhếch miệng cười với hắn, "Cậu là người đẹp trai nhất trong những người tớ gặp đấy."

2.

Giường số bốn Cao Vũ Xuyên là phần tử khủng bố xã giao, mức độ nói nhiều ngang ngửa với Tang Lân.

Sau khi Kỳ Thừa Diệu biết Cao Vũ Xuyên theo đuổi Tang Lân thì lập tức có cảm giác nguy cơ mãnh liệt.

Nhưng hắn không biết tán tỉnh, cũng không thể ôm ấp Tang Lân một cách tự nhiên như Cao Vũ Xuyên.

Hắn chỉ có thể chọn cách đơn giản nhất để theo đuổi người: Tặng quà.

Hắn cố tìm hiểu sở thích của Tang Lân rồi thường xuyên chất đồ ăn vặt lên bàn đối phương.

3.

Tang Lân không hiểu được lòng hắn qua đống đồ ăn vặt mà vừa ăn sô cô la vừa phàn nàn: "Diệu ca, cậu cứ cho tớ ăn thế này thì cơ bụng tớ sẽ gom thành một múi cho xem."

Nói xong đối phương vén áo lên cho hắn xem cái bụng trắng nõn, yết hầu Kỳ Thừa Diệu nhấp nhô, dán mắt vào bụng Tang Lân nói khẽ: "Tớ......"

"Lần sau tớ mời cậu ăn cơm nhé," Tang Lân cười với hắn, "Đâu thể để một mình tớ béo được."

4.

Kỳ Thừa Diệu xui xẻo bị trai thẳng tạt nước lạnh mấy lần, sa vào tình yêu đơn phương hết thuốc chữa.

Hắn sợ mình tỏ tình sẽ làm Tang Lân sợ nên đành phải giấu kín tình cảm trong lòng, dần dà ủ thành mộng xuân.

Trong mơ Tang Lân mọc ra bướm nhỏ.

Hắn chưa từng thấy bướm mà chỉ đọc trong sách sinh vật, trong mơ nghiên cứu hồi lâu, nghĩ thầm khe hở nhỏ vậy có nhét lọt không, do dự thật lâu vẫn đâm vào.

Bên trong vừa khít vừa nóng kẹp Kỳ Thừa Diệu hết sức sảng khoái, lần đầu chưa làm bao lâu đã bắn ra.

Hắn rất xấu hổ, không muốn Tang Lân nghĩ mình yếu nên lại hùng hục làm thêm năm sáu lần.

5.

Hôm sau ngủ dậy, tinh thần Kỳ Thừa Diệu vô cùng sa sút, cảm thấy mình là kẻ xấu xa nhất thế giới này.

Hắn không chỉ ngấp nghé bạn cùng phòng đáng yêu ở giường bên cạnh mà trong tiềm thức còn mơ tưởng đối phương có bướm, còn phá trinh người ta.

Dù sao cũng chỉ là mơ nên không nhớ rõ toàn bộ mà chỉ nhớ những ấn tượng sâu sắc, chẳng hạn như tiếng khóc của Tang Lân khi bị hắn làm đau, còn có máu trinh hòa với tinh dịch chảy ra.

Kỳ Thừa Diệu vừa đánh răng vừa đưa tay sờ vai trái của mình —— Hắn nhớ rõ trong mơ chỗ này bị Tang Lân cắn một cái.

Hình như giờ vẫn hơi đau.

Hắn cũng không nghĩ nhiều, đánh răng rửa mặt xong thì vào toilet đi vệ sinh.

Kỳ quái là mộng xuân cả đêm mà quần lót hắn lại sạch bách, cứ như trong mơ hắn bắn toàn không khí vậy.

Kỳ Thừa Diệu hơi hoang mang, cảm thấy mình đã bắn ra nhưng lại chẳng có dấu vết gì.

6.

Hắn phát hiện hôm nay Tang Lân đi cà nhắc, hơn nữa tinh thần cũng không tốt lắm, trong giờ học ngáp mấy lần, còn nhích mông liên tục.

Vì giấc mơ khó nói kia, trong lớp Kỳ Thừa Diệu nhịn không được liếc trộm Tang Lân.

Hắn nghe thấy Cao Vũ Xuyên hỏi Tang Lân: "Cậu không khỏe à?"

Tang Lân lại ngáp một cái, lau nước mắt ứa ra bằng mu bàn tay rồi nói: "Không có gì, tại đêm qua tớ nằm mơ thôi......"

Trong lòng Kỳ Thừa Diệu giật thót, nghe Cao Vũ Xuyên hỏi tiếp: "Mơ gì thế?"

"À......" Tang Lân do dự một lát rồi thấp giọng đáp, "Mơ thấy mình bị quái vật đuổi theo."

May mà họ không có cùng một giấc mơ. Kỳ Thừa Diệu thở phào nhẹ nhõm.

7.

Buổi trưa Kỳ Thừa Diệu là người đầu tiên về ký túc xá, hắn cởi áo ra soi gương, phát hiện trên vai mình quả thực có một dấu răng mờ mờ, vị trí giống hệt như trong mơ.

Hắn sốc nặng, không biết chuyện gì đang xảy ra.

Chẳng lẽ không phải mơ sao?

Nhưng đây là ký túc xá, nếu hắn làm chuyện đó với Tang Lân thì hai bạn cùng phòng còn lại phải biết chứ.

Kỳ Thừa Diệu đang sững sờ thì Tang Lân đẩy cửa vào. Hắn vội vã mặc lại áo, sau gáy rịn đầy mồ hôi.

Tang Lân cũng có tâm sự nên không nhận ra vẻ khác thường của hắn, ỉu xìu nói: "Diệu ca, hôm nay tớ không khỏe nên không đi tập gym với cậu đâu."

Kỳ Thừa Diệu hỏi: "Không khỏe chỗ nào?"

Tang Lân mất tự nhiên nói: "Chỉ hơi mệt thôi, uống thuốc ngủ một giấc là khỏe ngay."

8.

Hai người kia vẫn chưa về, Kỳ Thừa Diệu không giỏi ăn nói, Tang Lân cũng không còn liến thoắng như bình thường nên trong phòng rất yên tĩnh, chỉ nghe được tiếng nước chảy.

Kỳ Thừa Diệu nấu nước ấm cho Tang Lân, rốt cuộc tìm được đề tài hỏi đối phương: "Tối nay muốn ăn gì? Tớ mua về cho cậu."

Thiếu niên nhào tới đu lên lưng hắn, dụi đầu vào vai hắn rồi cảm động nói: "Diệu ca, cậu tốt với tớ quá đi!"  

[HOÀN]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.