Nhìn theo bóng đen đi xa dần, mắt ngọc Lạc Vũ Trần toả ra âm u, Nguyễn Thanh Âm vẻ mặt lo lắng, nặng nề liếc mắt nhìn một cái, môi đỏ mọng cắn cắn, hai tay túm chặt vào nhau, đáy mắt hiện lên tia chán ghét và mất kiên nhẫn.
"Trần ca ca...."
"Vân Tri, hộ tống nhị công tử ra ngoài!" Xoay người cất bước, áo trắng phiêu dật bay lên tạo độ mỏng lạnh lùng, Lạc Vũ Trần nhấc chân quay nợc lại hướng Ngọc Vô Ngân biến mất đi tới, trò chơi giữa hắn ta và hắn chỉ vừa mới bắt đầu, Ngọc Vô ngân vô tình, hắn lại đầy thân tình hơn...
Hai người đi hai hướng ngược lại, đều cùng bỏ lỡ nơi Bạch Mặc Y đang ở, không rõ họ có thật không biết hay không, hay là không thèm để ý, tất cả cũng chỉ có chính họ biết mà thôi.
"Trần ca ca, muội không đi, Thanh âm sẽ ở cùng Trần ca ca!" Nguyễn Thanh Âm đuổi theo bóng dáng lạnh nhạt như thần tiên kia, cố chấp nói.
Loại cơ hội hoạn nạn có nhau này nàng ta quyết không bỏ lỡ, nàng ta muốn cho Trần ca ca biết, vào thời điểm nguy hiểm, kẻ vứt bỏ hắn chỉ có Bạch mặc Y kia, mà người ở lại bên cạnh chỉ có nàng! Thêm nữa, có nàng Trần ca ca mới không gặp nguy hiểm, đây là người nọ đồng ý với nàng.
Bạch Mặc Y bị trói trong đám dây dợ chăm chú lạnh lùng nhìn thấy tất cả, nhìn hai ngươi đấu đá mà đau lòng, tâm tình nặng nề, sầu nặng lo lắng, và đau lòng hơn, rốt cuộc là đau lòng vì ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-a-cha-con-la-ai-vay/775881/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.