Lạc Vũ Trần lúc trở về, Bạch Mặc Y vừa chìm vào giấc ngủ, cả khách điếm đều yên tĩnh.
Bất ngờ là Cung Tuyệt Thươnglại ngăn ngoài cửa, xem ra hắn ta đã không ngủ cả đêm rồi, có lẽ là sợ hãi trong lòng, có lẽ bị kích động quá, vốn hắn đang ở cùng một chỗ với Bạch Mặc Y, nhưng bị nàng kiên quyết chạy đi, bất đắc dĩ hắn phải canh giữ ngoài cửa.
Lạc Vũ Trần muốn đi vào, hắn không thèm cho nhá! Muội muội thật khó khắn lắm mới được nghỉ, hắn cũng không muốn cho ai đi quấy rầy nàng!
Màu mắt đen như mực sầm lại, Lạc Vũ Trần nặng nề đứng tà tà trước mặt hắn Cung Tuyệt thương, lòng luôn lạnh nhạt bỗng nổi lên cơn sóng giận dữ ngất trời, vị Ly thái tử ích kỷ này, thế mà không nói tiếng nào dám dẫn người trở về, để họ giống như rắn mất đầu cứ tìm kiếm ở chỗ đó, đúng lúc nợ mới nợ cũ đem tính cả luôn thể.
'Ly thái tử, Trần không ngại cùng ngươi trao đổi trao đổi đâu!" Lạc Vũ Trần khinh thường nói, trong giọng có áp bức vô hình, cả người toả ra khí sương lạnh, sương tuyết bao trùm cả ba thước vậy.
Cung Tuyệt Thươngcau mày, tà tà liếc mắt nhìn hắn một cái, lòng lắp bắp kinh hãi, người trước mắt này lạnh giống y Ngọc Vô Ngân, chẳng qua bình thường bề ngoài như thần tiên của hắn lừa thôi, đả động đến ai thì quyết không buông tay, nhớ tới lần trước ở hoàng cung Sở bị hai người thu dọn có bộ dạng như đầu heo, trong lòng bất giác thấy nản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-a-cha-con-la-ai-vay/775848/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.