Một tiếng thánh thót vang lên, kiếm trong tay Sở Quân Mạc bị bắn ra ngoài, Tử Dạ lãnh khốc đứng trước mặt hắn, đáy mắt không gợn sóng, khoé miệng khẽ nhếch lên, hơi khinh thường nói, "Ta quên nói qua, hắn là khách hàng của ta, ngươi giết hắn thì ta biết tìm ai đòi tiền đây?" Muốn chết cũng phải đợi hắn đòi được tiền đã!
Mặt Lạc Vũ Trần tái nhợt khẽ cười, thở dài một tiếng bảo, "Thật ra ta rất mong chờ một nhát kiếm này đâm xuống!"
Sở Quân Mạc âm u nhìn họ chằm chằm, trong lòng hiện lên tia dự cảm không tốt, giống như có gì đó hắn không biết nhỉ? Một loạt thế cục không nắm trong tay có cảm giác vô lực.
"Đồ nhi à, con sai rồi, cho dù con có đi theo nàng thì cũng không tìm được vị trí hồn phách của nàng đâu!" Một giọng nói tang thương đầy lực truyền đến, một vị hoà thượng tuổi thoạt nhìn hơn trăm thân khô như củi đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người, trên người chỉ mặc một bộ áo tăng cũ nát, tiên phong đạo cốt.
"Không Không sư thúc!" Đại sư Hoằng Quang vội vã đứng dậy làm chữ thập hành lễ, giọng điệu cung kính vô cùng.
"Xin chào đạo sư Không không!" Lão nhân Thiên Ky cũng đứng dậy hành lễ, trong mắt loé sáng.
"Đồ nhi tham kiến sư phụ!" Lạc Vũ Trần vội vàng đứng dậy, trên mặt dịu lại, trong lòng lại thở dài nhẹ nhõm, hắn không làm vậy thì sư phụ – một người chẳng màng đến thế sự sợ còn không xuất hiện nữa!
Cung Tuyệt Thương trừng to mắt, cùng Sở Quân Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-a-cha-con-la-ai-vay/775832/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.