“Cái gì? Mang…..Mang về ư?” Vân Tri ngẩng phắt đầu lên nhìn vẻ mặttrong trẻo nhưng lạnh lùng của Bạch Mặc Y, lập tức mặt suy sụp xuống,mang về ư? Toi rồi, chủ tử biết đâu lại mắng hắn ấy chứ! Thêm nữa, mànửa ngày của hắn không phải rất bận việc hay sao?
“Bảo ngươi mangvề thì mang về còn lắm lời cái gì?” Lưu Vũ nở nụ cười tươi rói, hưngphấn nhìn Vân Tri, quay đầu nhìn Bạch Mặc Y rồi tự tay dâng lên danh mục quà tặng nói, “Bạch cô nương, đây là chút tâm ý của chủ nhân nhà ta!”
Bạch Mặc Y nhìn trừng trừng, đường viền vàng bao quanh vật màu đen như đènặng lên tấm lệnh bài đen như mực, toả ra luồng khí lạnh lẽo.
LưuVũ mặt đang cười bỗng cứng ngắc lại, Bạch cô nương này nhìn làm gì, saokhông nhận hả? Vừa rồi Vân Tri cái loại tâm tình không yên hắn gần nhưlĩnh hội đủ, Bạch cô nương này không phải là không muốn nhận gì của chủnhân đưa đó chứ? Vì sao nàng lại nhận của Vân Tri mà không nhận của hắnchứ? Chẳng lẽ Thiên Hạ Đệ Nhất Lâu lại kém hơn sơn trang Lạc Vân haysao? Hay là chủ nhân trong lòng Bạch cô nương không nặng bằng Lạc VũTrần kia chứ?
Hắn đoán đúng rồi, quả thật Bạch Mặc Y không muốnnhận phần lễ này của hắn, nhất là có liên quan tới Ngọc Vô Ngân, cái vịnam nhân cao ngạo kiêu căng ấy, coi thường hết thảy, trên đời này chỉcần hắn muốn, thì nhất định là được, nhưng cũng bởi vì thế mà nàng mớicàng không chịu nhận ân huệ ấy của hắn! Hắn năm lần bảy lượt xuất hiệntrong cuộc sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-a-cha-con-la-ai-vay/775807/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.