BẠch Mặc Y bước từng bước đến gần, lệ khí trên người càng đậm, từngtia máu đỏ nổi lên mặt càng làm cho yêu mị hơn, từ lúc nàng tới gần mọingười đã cảm giác được lệ khí trong trẻo toát ra từ trên người nàngròi>
Bạch Vô Thương tránh tay kẻ đó ra, nhanh chóng chạy tớibân người Bạch Mặc Y, ôm lấy chân nàng, trên mặt nổi lên ý cười lấy lòng nói, “Mẹ ơi, con không có trêu họ đâu, là bọn họ bắt nạt con đó!” Bénho nhỏ, không sợ trời không sợ đất chỉ sợ chọc giận mẫu thân bé, khôngđể ý tới bé nữa!
“Mày là thằng con hoang, mày lại dám nói chúng ta bắt nạt mày nữa cơ à?” Một giọng sắc bén vang lên, lửa giận ngút trời.
“Páp!” một tiếng, thân hình Bạch Mặc Y nháy mắt đã lay động đên bên mụ đàn bàđang gào to kia, bàn tay trắng nõn giơ lên, tát mạnh cho bà ta một cái,nhìn hằm hằm vào bà ta nói, ‘Nếu để cho ta nghe được cái miệng khôngsạch của bà lần nữa, ta sẽ cắt đầu lưỡi của bà luôn!” Dám mắng con nàngà, cho bà ta một bạt tai là nhẹ lắm rồi đó.
Đứng trước Bạch Mặc Ykhông phải là người khác mà là hai cơ thiếp trong phủ của Sở Quân mạcTần Mộng Dao, và một cơ thiếp khác là Lâm Thuỷ Nhi coi nàng như cái gai, cái đinh nhức mắt trong phủ. Mà vừa rồi vẫn tóm chặt lấy Bạch Vô Thương đúng là gã Sở Quân Mạc âm trầm kia.
Nhìn thấy hai người phụ nữhiện giờ xinh đẹp như hoa đang trông vô cùng chật vật, tóc búi tán loạn, quần áo xộc xệch, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-a-cha-con-la-ai-vay/775802/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.