Lạc Vũ Trần mặt lạnh đứng lên, trong giọng nói lộ ra một tia lãnh liệt, "Trần còn có việc, trước hết cáo từ"
Bạch Tinh Duyệt đứng khá gần Lạc Vũ Trần, vừa nghe hắn phải đi, trong lònglập tức sốt ruột hẳn lên, vừa ngại vừa khó nói, cắn cắn môi, cau mày,nhìn Lạc Vũ Trần đi mà ai oán vô cùng.
Ngay lúc Lạc Vũ Trần điqua bên người nàng ta, trên đùi nhũn ra, cả người Bạch Tinh Duyệt bỗngnghiêng ngả đúng lúc sắp đụng phải người Lạc Vũ Trần, trên mặt mang theo vẻ e lệ kinh ngạc.
Lạc Vũ Trần vừa đi qau chỉ thấy Bạch TinhDuyệt yêu thương nhung nhớ, trong lòng nổi lên trận chán ghét, lại càngkhông thương hương tiếc ngọc gì, chỉ bước lệch một bước, Bạch Tinh Duyệt sắp ngã vào người hắn bỗng ngã thẳng xuống đất đánh bịch!
"Ôida da, Bạch gia dạy con gái có khác, cử chỉ hành vi thoải mái ghế ha,bổn vương thật sự là được mở to mắt mà xem rồi!" Sở Quân Ly vừa cười vừa nói, nếu là người thường, mỹ nhân yêu thương nhung nhớ thế này, ai màchẳng thích hưởng thụ. Còn đối Lạc Vũ Trần thì thật không đơn giản, tâmcơ lại sâu không lường được!
Bạch Tinh Duyệt vốn ôm mối hận buồnbực, nay lại bị Sở Quân Ly nói thế, vừa xấu hổ không chịu nổi, lập tứcđứng dậy, khóc oang oang chạy ra ngoài!
Mai di nương trừng mắtliếc nhìn Lạc Vũ Trần một cái, cũng chạy đuổi theo sau, nam nhân này rõràng là chỉ cần nhón tay làm phúc, thế mà cũng chẳng thò ra đỡ lấy chút!
"Vô Thương à, con vừa mới thả cái gì đó?" Bạch Mặc Y hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-a-cha-con-la-ai-vay/775776/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.