Sở Tử Dật thật sự không muốn người khác nhìn thấy vẻ đẹp của nàng, khônghiểu sao, hắn chỉ không muốn để cho người khác nhìn thấy một mặt xinhđẹp của nàng, hiện giờ hắn cứ rối ruột lên, rất muốn đuổi mấy người phía sau đi, tiếc là hắn chẳng có gan như thế!
Lạc Vũ Trần sửng sốtmột chút, trong mắt hiện lên chút loé sáng, một cô gái xinh đẹp như thế, vì sao Sở Quân Mặc lại bỏ vậy? Hơn nữa cô gái trước mắt sao chẳng không tách rời hai chữ tinh khiết kia nhỉ? Hắn có cảm giác, chỉ sợ trên thếgian này chẳng có gì lọt vào mắt nàng cả, Sở Quân Mặc bỏ lỡ là tổn thấtto lớn của hắn!
Sở Quân Mặc cũng sợ run lên, khoé môi hơi nhếchchút, hôm nay mới biết thì ra nàng đẹp đến vậy! Chỉ đứng lặng ở đó, toàn thân tao nhã thanh thoát tự nhiên, một cô gái có phong cách như thế vìsao lúc trước hắn lại không thấy chứ? Móng tay bất giác bấm sâu vào lòng bàn tay, nghĩ đến chuyện đã xảy ra, lòng hắn chợt lạnh hẳn!
SởQuân Ly hơi nheo mắt nhìn, cô gái trước mắt có một cảm giác tang thương, trong mắt như hiểu thấu cuộc đời, ánh mắt sâu thâm thuý, chỉ cách trong gang tấc mà hắn lại cảm thấy họ là kẻ xâm nhập, không cách nào lọt vàothế giới của nàng được!
Tiểu nhị nhanh chóng bày xong thức ăn, khom người rời đi, tiện tay đóng cửa phòng lại!
“Y Y à, mau ngồi đi, đói bụng rồi hả!” Sở Tử Dật lấy lòng đi tới bên BạchMặc Y, mặc kệ thế giới của nàng, đưa tay ra giữ chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-a-cha-con-la-ai-vay/775763/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.