Tới ngày họp chợ, vừa qua canh bốn, tất cả mọi người tại Trì gia đã tỉnh.
Hạ Ngư nhanh chóng đem cá chiên tối hôm qua xếp vào sọt tre lót lá sen; Trì Ôn Văn rửa sạch rau xanh; Vương bá cùng Hạ Quả xếp bếp lò, nồi cụ, băng ghế, củi gỗ trang lên xe kéo.
Chuẩn bị xong xuôi, Hạ Ngư sắp bánh xốp hấp (theo mình tra thì nó giống bánh bò của Việt Nam) cùng với chút dưa muối để Trì Ôn Văn ăn trong ngày. Đi vào trong trấn đường xa còn phải kéo theo xe mất sức, Trì Ôn Văn sức yếu chỉ có thể ở lại trông nhà.
Vương bá nói đến muộn sẽ không chiếm được chỗ bày sạp nên trời còn chưa sáng, mấy người liền xuất phát.
Vào mùa hè, trời luôn sáng rất sớm, khi họ đến thị trấn, trời đã hửng sáng, nhiều người bán hàng đang tất bật bày biện quầy hàng.
Vương tìm chỗ một cây đại thụ, tán lá xum xuê, bảo Hạ Ngư bày sạp dưới gốc cây: “Chọn chỗ có cây sẽ tốt hơn, mặt trời lên sẽ không bị nóng.”
Hạ Ngư từ xe kéo lấy ra một băng ghế cùng một bát nước đưa cho Vương bá: “Vương bá, bá nghỉ ngơi một chút đi, con cùng Hạ Quả tranh thủ bày biện.”
Vương bá lau mồ hôi, từ thôn Bạch Giang đi đến trấn Tuyền Xuân hết nửa canh giờ, tuổi trẻ đi xa như vậy không thành vấn đề, nhưng hiện tại già rồi thật có chút mệt.
Thấy người đến chợ càng ngày càng nhiều, Hạ Ngư vội vàng thu dọn quầy hàng, đặt trứng ướp lên bếp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/com-ngon-khong-so-quan-nho/2548495/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.