Mỗi người ở đây đều là học cao hiểu rộng, dù cho có suy nghĩ cũng đều để trong lòng không nói ra tránh mất lòng bạn bè nhưng có một người không như vậy.
- Họa sĩ? Hẳn là không có tiền đồ (*) nhỉ? Hai năm qua cậu sống có ổn không đấy Hải Quỳnh?
(*) tiền đồ: con đường phía trước, dùng để chỉ tương lai, triển vọng (Nguồn: Hồ Ngọc Đức - Dự án Từ điển Tiếng Việt miễn phí)
Lưu Hải Quỳnh nâng mắt nhìn về phía đối diện, nơi phát ra âm thanh xóc xỉa kia. Còn tưởng là ai hóa ra lại là người thân quen đến vậy.
"Hai năm qua cậu sống có ổn không vậy Hải Quỳnh?"
Cuộc đời cô từ trước đến nay thì không chỉ hai năm qua mà cộng thêm bốn năm trước đó nữa phải nói là cực kì ổn định, cực kì tuyệt vời.
- Không phụ lòng kì vọng của cậu rồi, không chỉ hai năm mà sáu năm nay tôi đều sống trong vui vẻ, an ổn cực kì.
Bạn học nữ kia ngồi đối diện với cô, váy trắng liền áo thanh tao nhã nhặn, họa mặt kĩ càng, đầu tóc chăm chút. Người ta nhìn vào cũng biết cô ấy có cuộc sống tốt đẹp.
- Lưu Hải Quỳnh tớ nói cậu nghe, cuộc sống mà, không phải lúc nào cũng cần cố gắng là mình ổn đâu, bạn bè với nhau ít nhiều một năm, nếu cậu có gì khó khăn bất quá liên hệ riêng tớ vẫn được.
Lưu Hải Quỳnh cong cong môi cười, đôi mắt cũng cong lên như vầng trăng non, khiến người khác nhìn vào nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cola-khong-duong/2606435/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.