Có phải tình huống như thế này thật là quỷ dị hay không?
Cô không có gọi điện thoại quấy rầy anh, ngược lại mỗi ngày anh đều gọi điện thoại trình diện, sao nhân vật của bọn họ lại đổi chỗ cho nhau rồi?
Chẳng lẽ là gần đây đời sống kinh tế đình trệ, những phu nhân tịch mịch khó nhịn kia cũng bắt đầu hưởng ứng mãnh liệt tác chiến tiết kiệm tiền, chuyện làm ăn của quán Ngưu Lang xuống dốc không phanh, anh chỉ tiện nhắm mũi dùi ngay cô, xem thử có thể từ trên người cô moi ít tiền hay không?
Làm Ngưu Lang, tại sao mắt có thể không sáng một chút? Nhìn xem cô có giống loại phụ nữ có thể tiêu tiền như nước không? Một trăm vạn là ranh giới cuối cùng của cô, rốt cuộc anh có nghe thấy lời cô nói hay không?
“Cô có đang nghe tôi nói chuyện hay không? Bây giờ thời tiết rất tốt, tôi cùng cô đi ra ngoài ăn cơm dã ngoại.”
Đây là giọng điệu một Ngưu Lang nên có sao? Cô thật sự cảm thấy anh thích hợp làm lão đại hơn.
Trợn mắt một cái, Âu Dương Hỉ Nhi đầy hoài niệm nhìn ra ngoài cửa sổ, gần đây mỗi ngày đều có Dương Quang Phổ Chiếu (ánh nắng mặt trời),cô cũng rất muốn nằm phơi nắng ở trên bãi cỏ, nhưng mà cô là chuyên gia thiết kế thời trang hạng ba phải kiếm tiền để lấp đầy bụng.
“Anh không cần làm việc kiếm tiền...... Không phải, tôi muốn nói, anh không phải giống như tộc đi làm sáng chín chiều năm muộn sáu muộn bảy, thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/coi-trong-nguoi-tinh-tong-giam-doc/1998597/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.