Buổi sáng ra khỏi nhà như bình thường, không khí sớm mai vẫn trong lành trước sau như một. Hai ngày sau sinh nhật không biết vì sao cảm thấy có khoảng cách với Trần Cẩm, cho nên lúc đi qua sân bóng rổ công đoàn không gặp cậu ấy. Như thường lệ, Thành Minh vòng qua hồ nhân tạo rồi chạy về, lúc ngang qua hồ, anh nhìn về phía xa. Quanh hồ là bãi cỏ, tầm mắt chỉ thấy một màu xanh ngát khiến người ta thanh thản thoải mái.
Anh chạy về nhà, dừng lại ở trước sân, rút chìa khóa mở hộp thư lấy nhật báo. Một tấm thiệp đặt trên báo, phía trên chỉ ghi hai chữ, “Quay đầu.”
Anh phản xạ có điều kiện quay đầu lại, một cô gái duyên dáng đứng giữa gió xuân. Cô mặc một bộ váy liền màu trắng, khoác một chiếc áo dệt màu xanh, có vẻ mong manh. Thành Minh khó tin, “Thiên Vũ?”
“Em quay về là đến thăm anh đầu tiên.” Nét cười của Thiên Vũ vẫn như xưa, ôn hòa mà trong vắt, “Có mời em vào ngồi không đấy?”
“Đương nhiên.” Suy nghĩ của Thành Minh hơi chậm chạp, nhưng vẫn nở nụ cười, thoạt nhìn có vẻ cứng ngắc, cũng hơi ngốc nghếch. Anh mở cửa, dường như vẫn còn nằm mơ, hoàn toàn không rõ có chuyện gì đang xảy ra.
Thiên Vũ quen thuộc đi dạo một vòng quanh nhà.
“Không thay đổi chút nào cả.” Cô có phần cảm khái. Trước đây cô thường đến nhà anh chơi, có rất nhiều quyển sách do cả hai cùng chọn mua, đĩa nhạc cũng luân phiên nhau nghe. Cô hay được mời ở lại nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/coi-long-co-don/2292153/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.