Buổi sáng sớm !
Hà đang đạp xe ra chợ, đi đến đoạn đường vắng...nghe thấy phía trước nhộn nhịp, Hà dừng xe lại xem có chuyện gì.
Cô khẽ hỏi người trong thôn đã xảy ra chuyện gì.
// Dê nhà tôi cứ cách vài ba hôm là bị giết chết một con, đã thế lại còn bị lột hết da, lần nào cũng như lần nấy. Không biết phường gian ác nào mà nỡ ra tay như vậy chứ !
Hà cảm ơn rồi lên xe đi tiếp, suốt cả đoạn đường đến chợ, Hà luôn suy nghĩ về những việc đã xảy ra gần đây. Và kể cả việc nửa khuôn mặt của Liên bị biến dạng, Hà quyết định sẽ tìm cách phanh phui chuyện này. Cô sẽ không để cho Liên được ung dung, trong khi cô luôn trong trạng thái nơm nớp lo sợ bị Liên vạch trần.
…………
Lễ cưới của Kiên và Hà được dự định sẽ được tiến hành vào cuối tháng chín âm lịch, tháng đẹp nhất của năm.
Lòng Hà vui như mở hội, gả cho Kiên là mơ ước bấy lâu nay của cô.
- Chị Hà !
Hà đang đi thì khựng lại khi nghe tiếng gọi của Liên.
- Chị định khi nào thì may áo cưới ?
"Cô hỏi làm gì ?"
- Thì em quan tâm đến anh chị nên mới hỏi thăm thôi ạ !
"Lạy trời, cảm ơn cô nhiều lắm luôn à !"
Cường đang từ trong phòng riêng bước ra phòng khách, nghe thế thì nhíu mày "Kìa Hà, sao lại dùng cách này để nói chuyện với Liên vậy ?"
"Liên...Liên...trong mắt các người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/coi-chet/2650945/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.