Rời khỏi nhà, Liên đi về phía cánh đồng rộng mênh mông hun hút, sương khói mờ ảo không nhận rõ bóng người.
- Thầy !
Cụ già đang ngồi giữa sân nhăm nhi tách trà, thấy Liên thì nhíu mày.
Liên quỳ xuống chân ông cụ khóc lóc đến thảm thương "thầy, xin hãy cứu lấy mẹ con của con !"
"Con vào trong nhà đi đã, có gì thì từ từ rồi hẳn nói".
Liên lủi thủi vào trong nhà cùng ông cụ...
Ông cụ nhìn xuống chiếc ghế đối diện "con cứ ngồi xuống đi, dù có xảy ra chuyện gì thì con cũng phải giữ bình tĩnh trước đã...có như thế thì con mới giải quyết được mọi vấn đề !"
- Dạ !
Ông cụ quan sát sắc mặt Liên một lúc thì khẽ lên tiếng "con không ổn chỗ nào ?"
- Dạ ! Thai nhi trong bụng của con đang suy yếu, càng lúc con càng cảm nhận được mạch đập của nó yếu dần, con lo lắng lắm thầy ạ !
Ông cụ đi đến bên giường lấy ra một chiếc hộp gỗ rồi đưa đến cho Liên "con nhớ là luôn mang nó bên người, nó sẽ giúp cho hai mẹ con của con tai qua nạn khỏi".
- Đây là gì vậy thưa thầy ?
"Đây là ngải ma, nó sẽ giúp con hấp thụ dương khí, thứ mà con đang thiếu trầm trọng đó là dương khí ! Thai nhi trong bụng con cũng cần phải có dương khí để phát triển".
- Con vạn lần mang ơn thầy !
"Mặt của con..."
Liên u buồn sờ lên mặt "Thưa thầy, con vẫn hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/coi-chet/2650917/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.