Kiên ném xác thầy lang xuống kênh rồi đi về nhà, tắm rửa sạch sẽ rồi lên giường nằm nghỉ ngơi, trong đầu không ngừng suy nghĩ về chuyện của Liên "Cô ta có thể đi đâu được chứ !"
Kiên ngủ thiếp đi từ lúc nào cũng không biết, trong cơn ngủ say...
Oa...oa...oa...Kiên nghe có tiếng trẻ sơ sinh khóc dã tràng, nên chợt nhíu mày vì tiếng khóc ấy càng lúc càng dữ dội.
Oa...oa...oa...
Tiếng khóc gây ồn khiến cho Kiên phải tỉnh giấc...miệng chửi lầm bầm "con cái nhà ai mà để khóc dữ dội thế không biết !"
Kiên bước đến cửa sổ phòng nhìn ra ngoài, giờ chỉ mới chiều muộn. Anh vào bếp để nấu chút gì đó để ăn, mắt vô tình nhìn thấy nồi cháo của sáng hôm qua vẫn còn nằm yên trên giá bếp...anh nhìn đến suy tư "hừ...cuối cùng thì thứ con hoang kia cũng chết".
O..o...a...oa...
"Hửm ?"
Kiên lại chợt nghe có tiếng khóc !
"Xóm này đã lâu rồi có ai bầu bí gì đâu mà có tiếng khóc của trẻ con cơ chứ !"
Cạch...
Kiên nhìn về phía phát ra tiếng động nhưng không thấy gì cả.
Anh lại tiếp tục nhóm lửa, lửa đỏ than hồng nhưng anh lại cảm thấy mình thật lạnh, anh chợt rùn mình...
Cạch...
Lại có tiếng động, giống như chiếc ly ngã xuống mặt bàn.
Kiên nhìn sang bàn ăn nhưng không thấy gì, Kiên nhíu mày "nhà này hôm nay có chuột hay sao vậy chứ ?"
Choang...
Nghe có tiếng vỡ của chén đĩa, Kiên giật bắn người "ôi...khốn thật, có chuyện gì xảy ra vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/coi-chet/2650913/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.