Liên mang theo hơi lạnh của cõi chết, âm u lạnh lẽo tiến về phía thầy cúng. Cô rất là ghét bị người khác đối xử với mình như thế. Mang tiếng là cầu siêu nhưng thực tế thì Kiên lại âm thầm nhờ thầy cúng bắt hồn cô và con. Mẹ con cô làm gì nên tội để Kiên phải năm lần bảy lượt đối xử như vậy.
Liên nhào tới bóp chặt cổ Kiên, hôm nay cô nhất định sẽ không tha cho Kiên. Có đối xử với cô tệ bạc thế nào thì cô cũng có thể bỏ qua cho anh vì tình vì nghĩa. Nhưng một khi đã đụng đến con của cô thì cô sẽ không bao giờ tha thứ.
Khụ khụ khụ...
"Buông, buông ra..."
- Buông ? Tại sao tôi phải buông anh ra ?
Khụ khụ khụ...
Ánh mắt Kiên nhìn Cường thành khẩn mong muốn được cầu cứu.
Cường thấy anh trai của mình đang khó chịu thì nhíu mày "anh hai, đã xảy ra chuyện gì ?"
Khụ khụ khụ...
Kiên cố gắng gỡ bỏ đôi tay của Liên đang bấu chặt cổ mình. Qua một hồi cố gắng vùng vẫy nhưng vô ích, đôi tay Liên không hề dịch chuyển chút nào.
Cường thấy Kiên có gì đó khác lạ nên bước đến xem đã xảy ra chuyện gì.
'Anh hai...'
Ớ...ú...ớ...
Kiên bị bóp chặt đến nghẹt họng...mắt sắp trợn ngược lên.
Cường vỗ nhẹ vào vai Kiên "anh hai..."
Ngay lập tức Kiên ngã xuống đất...
'Anh hai, anh hai sao rồi ?'
Thấy Kiên nằm yên bất động, Cường hốt hoảng đỡ Kiên lên giường.
Liên lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/coi-chet/2650457/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.