Lại một năm học mới bắt đầu rồi, năm nay tôi đã là học sinh lớp 11, nên cảm giác khác hẳn, nhớ lại năm trước tầm này vì muộn học nên phải nhịn ăn sáng, lao đến trường như một con điên, đến nơi lại còn ngơ ngác không biết mình học lớp nào thì năm nay mọi thứ đã thay đổi. Tôi dậy từ sớm, vệ sinh chải chuốt gọn gàng sạch sẽ rồi thảnh thơi nhâm nhi món mình thích. Ăn xong còn dư tận 30 phút, giờ tôi mới bắt đầu lên trường, cảm giác chạy xe trên đường, tận hưởng không khí trong lành thật là sung sướng quá đi, kiểu này thì ngày nào cũng dậy sớm mới được.
Tôi cất xe sau đó đi vào trường, nhìn ghế đá xa xa thấy bóng người quen thuộc quá, nếu đoán không lầm thì..
- Phương ơi, An đây!
Tôi í ới gọi nó, Phương là bạn thân từ hồi cấp hai của tôi, thật may vì lên đây chúng tôi học chung lớp nên càng thân nhau hơn, và đúng như tôi nghĩ, vừa nhìn thấy mặt tôi nó đã buông lời khẩu nghiệp:
- Con kia, tao tưởng bữa nay mày lại muộn nữa chứ, sao giờ này mới đến, muốn tao chửi thấy bà mày không?
- Thì tao tỉnh dậy, sau đó đi đánh răng, rồi đi rửa mặt, sau đó còn lấy quần áo, sau đó..
- Thôi thôi im đi, mày nói nhiều quá, tao đợi mày muốn mất hết tuổi xuân luôn.
- Rồi, xin lỗi, tí về mua trà sữa cho.
- Mày nói rồi đó, không mua là con chó.
- Không sao, làm chó cũng dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-yeu-duoc-khong/2886035/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.