Thỏa thuận xong thì tôi mới được đi, xuống căn tin uống nước mà cũng không yên, cậu ta cũng xuống, không những thế còn được bao vây bởi một đám con gái, mỗi đứa góp một câu làm căn tin ồn như chợ vỡ ấy.
- Sao rồi mày? - Phương hỏi tôi.
- Còn sao nữa, do mày hết đấy! - Tôi phụng phịu trách móc. Tự nhiên ngựa lên lấy dép ném tôi chi để giờ mang rắc rối, mà cái dép nó cũng hay lắm cơ, trúng ai không trúng, lại đúng tên đó, giờ còn học chung lớp nữa. Đúng là không nên gáy sớm mà!
- Tao cũng đâu ngờ cậu ta lại chuyển vào lớp mình.
Chuyện lúc nào cũng vậy, cứ không ngờ cái gì nhất là cái đó tới, và đợi đi, cậu ta cũng sẽ không ngờ tôi định làm gì đâu.
- Hừ, để rồi xem, cái tên đó không hống hách được bao lâu đâu! - Tôi nghiến răng, cắn cái ống hút muốn nát ra, mắt nhìn như muốn giết cái tên đó. Bình Nguyên ngồi đó, dáng vẻ như vị vua đang được hầu hạ bởi hàng tá tì nữ vậy, trông mặt kiêu ngạo vô cùng, điều đó càng làm tôi ghét thêm, trong đầu tôi bây giờ đang nghĩ tới mấy cách giết người trong truyện Conan đây, bỗng cậu ta đưa mắt nhìn qua, tôi liền thay đổi nét mặt, cười tươi ơi là tươi, ra vẻ "nước ngon quá đi" nhưng không ngờ lại nhận thêm hàng tá ánh mắt hình viên đạn của các bạn nữ, tôi vội vàng quay đi.
- Grừ! Tao muốn cắn cái tên đó quá, tao thề nếu có cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-yeu-duoc-khong/2886031/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.